"Rất hân hạnh được đón tiếp tiên sinh, Chu mỗ vô cùng vinh hạnh!"
Chu Du Đạt hỏi: "Tiên sinh thật sự muốn tới xưởng dệt ư?"
"Đương nhiên là muốn,' Kim Phi gật đầu: "Không chỉ có xưởng dệt, còn có xưởng làm xi măng, xưởng gang thép, xưởng làm muối, ta đều muốn tới xem."
"Tốt quá rồi!"
Chu Du Đạt kích động hỏi: "Ta có thể đi cùng tiên sinh được không?”
Bây giờ những nhà xưởng này đều thuộc quyền quản lý của anh ta, nhưng trước đây Chu Du Đạt chỉ là một học trò, không giỏi quản lý nhà xưởng, nên có rất nhiều thứ không thể nghĩ ra, vừa rồi anh ta còn đang lo lắng, kết quả là Kim Phi lại nói y muốn đến thăm nhà xưởng.
Đến lúc đó, chắc là có thể cùng nhau đặt vấn đề.
“Bây giờ những nhà xưởng này đều dưới quyền quản lý của Chu công tử, ngài đương nhiên phải đi theo!" Kim Phi cười nói.
"Thế thì tốt quá, ta đã tóm tắt một số câu hỏi ở đây, đang chuẩn bị xin tiên sinh chỉ bảo."
Chu Du Đạt vừa nói vừa lấy ra một cuốn sổ nhỏ trong ngực, xem ra anh ta đã chuẩn bị sẵn rồi.
Nhưng còn chưa kịp mở quyển sổ ra, đã bị Kim Phi lấy đi.
“Buổi chiều chúng ta sẽ nói chuyện về nhà xưởng, bây giờ chúng ta làm lễ truy điệu với các anh hùng liệt sĩ và dân chúng trước.”
"Vâng!"
Chu Du Đạt nghe thấy vậy thì vẻ mặt của anh ta cũng trở nên nghiêm túc.
Mặc dù trong hành chuyến đi của Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382000/chuong-2900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.