Chương trước
Chương sau
"Rất hân hạnh được đón tiếp tiên sinh, Chu mỗ vô cùng vinh hạnh!"

Chu Du Đạt hỏi: "Tiên sinh thật sự muốn tới xưởng dệt ư?"

"Đương nhiên là muốn,' Kim Phi gật đầu: "Không chỉ có xưởng dệt, còn có xưởng làm xi măng, xưởng gang thép, xưởng làm muối, ta đều muốn tới xem."

"Tốt quá rồi!"

Chu Du Đạt kích động hỏi: "Ta có thể đi cùng tiên sinh được không?”

Bây giờ những nhà xưởng này đều thuộc quyền quản lý của anh ta, nhưng trước đây Chu Du Đạt chỉ là một học trò, không giỏi quản lý nhà xưởng, nên có rất nhiều thứ không thể nghĩ ra, vừa rồi anh ta còn đang lo lắng, kết quả là Kim Phi lại nói y muốn đến thăm nhà xưởng.

Đến lúc đó, chắc là có thể cùng nhau đặt vấn đề.

“Bây giờ những nhà xưởng này đều dưới quyền quản lý của Chu công tử, ngài đương nhiên phải đi theo!" Kim Phi cười nói.

"Thế thì tốt quá, ta đã tóm tắt một số câu hỏi ở đây, đang chuẩn bị xin tiên sinh chỉ bảo."

Chu Du Đạt vừa nói vừa lấy ra một cuốn sổ nhỏ trong ngực, xem ra anh ta đã chuẩn bị sẵn rồi.

Nhưng còn chưa kịp mở quyển sổ ra, đã bị Kim Phi lấy đi.

“Buổi chiều chúng ta sẽ nói chuyện về nhà xưởng, bây giờ chúng ta làm lễ truy điệu với các anh hùng liệt sĩ và dân chúng trước.”

"Vâng!"

Chu Du Đạt nghe thấy vậy thì vẻ mặt của anh ta cũng trở nên nghiêm túc.

Mặc dù trong hành chuyến đi của Kim Phi cũng không có sắp xếp việc đi tảo mộ tại nghĩa trang, nhưng sau khi biết được quyết định của Kim Phi, nhân viên hộ tống đã lập tức hành động.

Khi Thiết Chùy dẫn đi n vệ mặc áo giáp hạng nặng, còn có một đội nhân viên hộ tống chạy đến nghĩa trang trước, một nhóm tiến hành kiểm tra an toàn, một nhóm người khác †ìm nhân viên quản lý của nghĩa trang, chuẩn bị những vật dụng cơ bản để làm lễ truy điệu.

Sau khi đi vào nghĩa trang, bàn thờ được dùng để làm lễ truy điệu đã được chuẩn bị sẵn sàng, trên bàn cũng được đặt những vật dụng để làm lễ truy điệu như nến, hương, giấy vàng.

Kim Phi hơi khó chịu với lễ nghỉ rườm rà của thời phong kiến, bình thường khi ở chung với cấp dưới thân thiết như Thiết Chùy thì rất tùy ý, nếu không thì Thiết Chùy sẽ không nói một ít trò đùa lỗi thời với Kim Phi.

Chỉ trong chuyện làm lễ truy điệu cho các liệt sĩ này là Kim Phi rất coi trọng lễ nghi và hoàn thành quá trình làm lễ truy điệu theo đúng thủ tục.

Sau khi kết thúc lễ truy điệu, Kim Phi quanh quẩn trong nghĩa trang hơn nửa giờ, xác nhận rằng nghĩa trang vẫn có người chăm sóc, sau đó mới rời đi.

Trong suốt quá trình, Khánh Hâm Nghiêu và một nhóm thân sĩ đều đã chờ ở cửa nghĩa trang.

Nhìn thấy Chu Du Đạt và Kim Phi sánh vai bước ra ngoài, ánh mắt của rất nhiều thân sĩ nhìn về phía Chu Du Đạt đều thay đổi.

Bởi vì biểu hiện của Chu Du Đạt ở trại tị nạn lúc trước, cộng thêm việc sau khi kết thúc chiến dịch ở dốc Đại Mãng, đã luôn chủ động làm yên lòng dân tị nạn, thậm chí tiêu hết tài sản của gia đình mình để làm điều đó, Kim Phi đánh giá rất cao phẩm chất con người của Chu Du Đạt.

Nhìn bề ngoài thì quyền quản lý một số nhà xưởng đã được Mãn Thương giao cho Chu Du Đạt, nhưng nếu không có sự gợi ý của Kim Phi, làm sao Mãn Thương có thể có quyền lực và sự quyết đoán lớn như vậy?

Mỗi nhà xưởng dưới quyền của Kim Phi đều có thể nói là cây rụng tiền.

Một số nhà máy lần lượt được hoàn thành và đưa vào. sản xuất, công việc kinh doanh rất tốt, đương nhiên cũng khiến cho người ta ghen tị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.