Chương trước
Chương sau
Trên thực tế, điều khiến Kim Phi cảm thấy phiền nhất bây. giờ không phải là tiền, mà là lương thực.

Vàng bạc chỉ là một loại tiền tệ, không thể không ăn không uống, khi tai họa thực sự ập đến, vàng, bạc và đá không có gì khác biệt.

Trên thực tế, bản chất của vàng bạc là một loại kim loại, đập vỡ hay đun sôi đều không thể phân hủy được, chỉ cần năm trong lãnh thổ Đại Khang, dù các thế gia có gây sức ép thế nào thì sớm hay muộn cũng sẽ thuộc về Kim Phi.

Vì vậy, Kim Phi không đặc biệt quan tâm đến việc liệu có thể thu hút tiền gửi từ nơi khác hay không, y chỉ có tâm lý muốn thử một chút thôi.

Nếu những địa chủ và gia tộc quyền quý đến từ nơi khác đến sẵn sàng gửi tiền của họ vào tiền trang Kim Xuyên thì là tốt nhất, nếu bọn họ không muốn thì cũng không sao, cùng lảm thì cũng sẽ giống như bây giờ, sau khi tiêu cục Trấn Viễn đánh tới thì có thể thong thả xử lý bọn họ.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Kim Phi vừa mới rảnh tay đã chiếm lĩnh kho thóc Giang Nam trước.

Bởi vì lương thực rất dễ dàng bị phá hủy, một ngọn lửa cũng có thể thiêu rụi hoàn toàn một kho thóc.

“Vậy ngày mai ta sẽ quay về Tây Xuyên, nhanh chóng. phát thông báo ra."

Chu Linh Lung vốn đã rất có năng lực, sau một năm rèn luyện, cô ấy đã trở nên mạnh mẽ và quyết đoán hơn.

Thấy Kim Phi đã xác nhận thì đặt bút phác thảo nội dung thông báo.

Nhân dịp này, Kim Phi cầm lấy quyển sổ nhỏ mà Chu Trần Thị vừa mới đưa qua, bắt đầu đọc.

Thật ra mỗi tháng Chu Trần Thị đều sẽ báo cáo số liệu thống kê cho Đường Tiểu Bắc, sau đó Đường Tiểu Bắc sẽ báo. cáo cho Cửu công chúa.

Nếu Kim Phi muốn xem thì có thể đến thư phòng của Cửu công chúa.

Chỉ là công việc bình thường của Kim Phi đều tập trung ở phòng thí nghiệm và nhà xưởng, nếu Kim Phi không chủ động hỏi những chuyện này thì Cửu công chúa cũng sẽ không nói với ÿ.

Bây giờ, Chu Trần Thị đã chuẩn bị sẵn cuốn sổ nhỏ rồi, Kim Phi cũng nên lễ phép mà nhìn qua một cái.

Vốn dĩ y cũng không để ý, nhưng khi nhìn thấy số liệu doanh thu của nhà trọ, Kim Phi vẫn rất kinh ngạc.

“Công việc kinh doanh của nhà trọ tốt đến thế ư2"

"Nhờ phúc của tiên sinh, bây giờ hầu hết các nhà trọ của chúng ta đều không phải lo lắng việc kinh doanh!" Chu Trần Thị nói đến đây thì ánh mắt bà ấy cười đến mức híp lại.

Bà ấy đã bắt đầu kết hôn với phụ thân của Chu Linh Lung khi mười mấy tuổi, cũng bắt đầu điều hành công việc kinh doanh nhà trọ kể từ khi đó, cũng coi như đã có kinh nghiệm phong phú.

Lúc Kim Phi bät đầu lên kế hoạch xây dựng nhà trọ bên cạnh đường chính, bà ấy đã đoán được rằng việc kinh doanh của nhà trọ Kim Xuyên đều sẽ không tệ, nhưng không ngờ nó lại tốt như vậy.

Nhà trọ Kim Xuyên mở căn nào là căn đó kín chỗ.

Về cơ bản, việc mở nhà trọ ở một nơi sầm uất mới có thể kiếm tiền là lẽ thường tình, nhưng Nhà trọ Kim Xuyên thì ngược lại, càng hẻo lánh thì việc kinh doanh càng tốt. truyện tiên hiệp hay

Chu Trần Thị đã một thời gian cảm thấy bối rối về điều này, cho đến khi bà ấy tự mình thực hiện một số nghiên cứu, sau đó mới phát hiện ra điểm then chốt.

Mặc dù Kim Phi không cho phép các nhà trọ khác mở ở hai bên đường chính, nhưng đường chính cũng không bị phong tỏa, khi đi ngang qua một số thành trấn sầm uất xung quanh, người buôn bán có thể đi bộ xuống đường chính để tìm các nhà trọ khác trong thị trấn để ở.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.