"Kim tiên sinh, ngài muốn cùng ăn hay là đi ra ngoài dạo. một chút?" Tiểu Ninh mỉm cười hỏi.
"Ta ăn cơm rồi, nên đi dạo một lát chờ Phương tiên sinh đi" Kim Phi đáp.
Nói là học viện sư phạm nhưng thật ra là một cái sân lớn, Kim Phi vừa liếc mắt là có thể thấy được từ đầu đến cuối.
Bây giờ học trò đang trong giờ học buổi sáng, Kim Phi cũng lo lắng sự xuất hiện của mình sẽ ảnh hưởng đến học trò nên đã quyết định đợi trong nhà Phương Linh Quân một chút.
Phương Linh Quân sống trong sân nhỏ phía sau lớp học, khi những người khác đi về thì bạn già của Phương Linh Quân sẽ đặt đồ ăn lên bàn.
Bữa ăn rất đơn giản chỉ là một tô mì nước, một đĩa báo. bao hấp và hai đĩa đồ ăn kèm.
Đây đã được coi là một bữa ăn rất ngon trong nhà một người dân bình thường, nhưng đối với thu nhập và địa vị của
Phương Linh Quân thì lại có chút đơn sơ.
“Phương tiên sinh thường chỉ ăn những thứ này thôi sao?” Kim Phi hỏi.
“Dạ vâng, giữa trưa là hai món đồ xào” Tiêu Ninh đáp. “Có món thịt nào không?”
"Bình thường mười ngày sẽ có một ngày ăn thịt."
"Còn đồ ăn trong trường học cũng vậy luôn sao?”
“Cũng là như vậy, Tiêu Ninh gật đầu: “Những món ăn này cũng là lấy từ nhà ăn tới.”
"Phương tiên sinh, ngài cũng quá cần kiệm rồi đấy? Mỗi ngày nhà ăn ở xưởng dệt trong làng còn nấu một món thịt đấy, ngài ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381891/chuong-2791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.