Chương trước
Chương sau
Tục ngữ nói, những người hiểu rõ bạn nhất thường không phải là bạn mà là kẻ thù của bạn.

Trước cuộc chỉnh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ người đi thu thập thông tin về Kim Phi, nghiên cứu quá khứ của Kim Phi.

Dù là kẻ thù nhưng Lý Lăng Duệ không thể không thừa nhận, Kim Phi vô cùng lợi hại.

Đánh giá từ những thông tin thu thập được thông qua mật thám, trước khi gặp được Khánh Hoài, Kim Phi là một người dân bình thường, tuy rằng có đi học vài năm nhưng chưa từng đạt được công danh.

Nhưng sau khi gặp Khánh Hoài lúc sau, cuộc đời Kim Phi như lên hương, không chỉ thể hiện khả năng chỉ huy và chiến đấu siêu phàm mà còn xuất sắc trong việc chế tạo vũ khí, tạo ra hết loại vũ khí này đến loại khác khiến họ phải khiếp sợ.

Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, từ một dân làng trên núi trở thành con người như hiện nay.

Nếu để Kim Phi lại được phép phát triển thêm vài năm nữa, còn ai trên đời này có thể ngăn cản tiêu cục Trấn Viễn của y?

Lý Lăng Duệ cuối cùng cũng hiểu tại sao vừa rồi Lý Lăng Hiên lại bất chấp nói như vậy.

Thay đổi góc độ, Lý Lăng Duệ cũng cảm thấy bất lực.

“Hoàng huynh, chẳng lẽ không còn cách khác sao?” Lý Lăng Duệ thấp giọng hỏi nói.

“Ngươi có cách gì sao?” Lý Lăng Hiên hỏi ngược lại.

Lý Lăng Duệ ngây ra một lúc, sau đó cúi gằm mặt.

“Được rồi, ngươi đi đi," Lý Lăng Hiên võ vai Lý Lăng Duệ: “Trãm đã chuẩn bị tốt lộ phí và người hầu cho ngươi ở ngoài thành rồi, chốc nữa trẫm mang Lâm Nhi lại đây, ngươi dẫn theo Lâm Nhi cùng đi, vĩnh viễn đừng trở lại!”

Hầu hết các Hoàng đế đều tuyệt tình, vì đoạt vị mà không từ thủ đoạn, giết chết mấy hoàng tử và các đại thần cùng phe là quá bình thường.

Có lẽ ngai vàng của Lý Lăng Hiên không phải do tranh đoạt mà có, mà là gã nhặt được khi Thiết Chùy bắt lão Hoàng đế đi.

Cho nên sát tính của Lý Lăng Hiên không nặng nề đến thế, gã vẫn có thể nghĩ đến việc để lại huyết thống cho hoàng thất Đảng Hạng.

Lâm Nhi là đứa con trưởng ruột thịt của gã, cũng là Thái Tử kế vị được gã khâm định.

Lý Lăng Duệ còn muốn nói tiếp, nhưng Lý Lăng Hiên lại không muốn nghe, vẫy tay, đi vào phòng trong.

Lý Lăng Duệ muốn đi theo nhưng bị hai thái giám ngăn cản.

Hai tên thái giám này không phải là những tên thái giám bình thường đến đón hắn ở cổng thành mà là tử sĩ do hoàng tộc Đảng Hạng bồi dưỡng, đều là những cao thủ hàng đầu.

Một lúc sau, cung nữ bế một đứa trẻ ngủ say đến.

Lý Lăng Duệ cắn chặt răng, lại quỳ xuống, lạy vài cái vào trong phòng rồi cùng cung nữ rời đi.

Đi vào sân sau, phát hiện một người đàn ông trung niên mặc đồ đen đang đứng cạnh xe ngựa: "Điện hạ, bệ hạ đã chuẩn bị quân và vật tư ở ngoài thành, điện hạ chỉ cần đi cùng tiểu nhân là được!"

Lý Lăng Duệ gật đầu, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua sân giữa, ôm cháu trai bước lên xe ngựa.

Sau nửa canh giờ, xe ngựa từ cổng Tây rời khỏi vương thành.

Là yết hầu của vùng Xuyên Thiểm, Đại Tản Quan đã trải qua quá nhiều chiến tranh và tàn phá.

Đặc biệt là nửa năm vừa qua, Tần vương luôn sai người đến quấy rối, trên đường núi khắp nơi đều có vết máu đỏ sậm.

Sau khi chiến tranh chấm dứt, những trở ngại trực tiếp giữa Xuyên Thục và đất Tân được khơi thông, nơi đây một lần nữa trở thành điểm tập trung của quân Thục và căn cứ vận tải vật tư.

Hàng ngày có rất đông người và ngựa hộ tống đồ tiếp tế vào đất Tần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.