Tốt xấu gì Tân vương cũng chỉ kêu gào đôi câu, đến phiên Trần An Tiệp, vị thái tử đất Tân này lại càng kém hơn cha mình, hắn bị dọa đến mức vừa khóc vừa thét gào, nhưng cuối cùng cũng không chạy thoải khói trát đao.
Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, vách đá khắc tên liệt sĩ cũng bị dính không ít máu lên trên.
“Các huynh đệ, ta biết chưa bắt được Lý Lăng Duệ, các ngươi hãy chờ thêm một chút, nhất định có một ngày, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Đảng Hạng, báo thù cho các vị!”
Kim Phi bưng một chén rượu đổ xuống đất: “Các vị, yên nghỉ đi! Muôn dân sẽ không quên công ơn của các vị!”
“Các huynh đệ, hãy an nghỉ đi!”
Trương Lương cũng rưới xuống một chén rượu: “Tiêu cục sẽ chăm sóc tốt cho người nhà của các ngươi!”
Đoàng đoàng đoàng!
Pháo hoa nổ tung trên bầu trời, lễ truy điệu đã hoàn toàn kết thúc.
Sau khi đi từ khu nghĩa trang về, Quan Hạ Nhi trở lại phòng nhỏ của mình bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Họ cần phải trở về rồi.
Trong phòng chỉ huy tác chiến, Trương Lương đang ở đây sắp xếp công việc.
Mặc dù đã hết chiến đấu, nhưng sau khi quân đội rút khỏi, cần giữ lại một số nhân viên hộ tống để họ xử lý các công việc còn lại của khu nghĩa trang, và chăm sóc người bị thương.
Kim Phi phụ trách định hướng chiến lược, rất ít khi tham dự vào mấy công việc cụ thể thường ngày.
Lần này cũng giống như vậy, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381854/chuong-2754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.