“Trần Bái Quân, ngươi cho rằng Trân Tuyền đã nói cho bọn ta vị trí của mật đạo ư?”
Đại đội trưởng nhân viên hộ tống dở khóc dở cười nhìn về phía Tương vương.
“Lẽ nào không phải sao?” Tương vương hỏi.
“Dĩ nhiên không phải; đại đội trưởng nhân viên hộ tống lắc đầu: “Đó là do bọn ta hỏi người dân mới biết được”
“Nói nhảm, những người dân lúc đầu xây dựng mật đạo này đều bị phụ vương giải quyết rồi, bọn họ không thể nào biết được”, Tương vương tức giận nói
Tương vương đời trước đã chiêu mộ hàng nghìn người, lấy danh nghĩa xây dựng lại hậu hoa viên, bí mật xây dựng mật đạo này.
Sau khi mật đạo hoàn thành, Tương vương đã phái những người này cùng với các binh lính giám sát việc xây dựng đi sửa chữa đập nước.
Sau đó, không ngoài dự đoán, những người này đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, người dân và binh lính đều bị lũ cuốn trôi.
“Trân Bái Quân, ngươi cho rằng lúc đó người dân đều chết hết rồi ư?”
Đại đội trưởng nhân viên hộ tống cười nhạt nói: “Ngươi sai rồi, trong số bọn họ vẫn có người sống sót.”
Trong số hàng nhìn người, luôn có vài người bơi giỏi, chỉ là những người này sau khi sống sót ra ngoài, cũng không dám đi †ố giác Tương vương, thậm chí không dám quay về nhà, thay vào đó lựa chọn mai danh ẩn tích.
Đất Thục là nơi cách địa bàn Tương vương gần nhất, vì thế đã trở thành lựa chọn hàng đầu của những người dân may mắn còn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381834/chuong-2734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.