Đối với binh lính bình thường mà nói lính trinh sát được huấn luyện bởi Hầu Tử đều là những người tinh nhuệ, nhưng với cao thủ chân chính mà nói, bọn họ vẫn còn kém xa.
Nếu Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp phái cao thủ mai phục vách đá, thì lính trinh sát của Hầu Tử chưa chắc đã phát hiện ra.
Nghe Kim Phi nói vậy, Trương Lương cũng phục hồi tỉnh thần, trong đầu lập tức hiện ra bốn chữ - vây thành tất khuyết!
Cái gọi là vây thành tất khuyết là ở thời điểm vây thành, cố ý để ra một chỗ hổng, nếu không kẻ địch trong thành sẽ liều chết chống cự, tăng thêm thương vong cho chính bọn họ.
Cố tình để ra một chỗ hổng, kẻ thù trong thành sẽ nghĩ đây là may mắn, nghĩ có thể chạy trốn từ chỗ hổng này, từ đó có thể phân tán ý chí chiến đấu của kẻ thù.
Trước đây Trần An Tiệp cố ý để lại một chỗ hổng ở phía Nam, là vây thành tất khuyết, bây giờ không phái người trấn giữ vách núi, có lẽ cũng là vây thành tất khuyết.
Chỉ là cái trước thì rõ ràng hơn, còn cái sau thì hơi mơ hồ.
“Hầu Tử, ngươi lập tức cho người đi thử đường đấy đi!”
Trương Lương lạnh lùng nói.
“Phu nhân, phiền người lấy cho ta một bộ quần áo của tiên sinh!” Hầu Tử nhìn Tả Phi Phi.
“Lấy luôn nội giáp của ta đến đây!” Kim Phi nhắc nhở.
Tả Phi Phi nhanh chóng chạy về gian nhà chính, lấy ra nội giáp và trường bào của Kim Phi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381795/chuong-2695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.