Có lẽ bởi vì vừa rồi nhầm lẫn nên A Quyên hơi căng thẳng, dù cầm súng nhắm mấy phút nhưng vẫn không thể bình tĩnh.
Kim Phi không thúc giục, đồng thời ra hiệu cho những người khác cũng không được thúc giục.
A Quyên dần dần bình tĩnh trở lại, hơi thở cũng dần trở nên nhẹ nhàng.
Bùm!
Với tiếng súng vang lên, Kim Phi nhìn thấy một tia lửa bùng lên từ viên đá đỏ.
Những tia lửa lóe lên, để lại một cái hố to bằng ngón tay trên đái
“Tốt!”
Kim Phi không nhịn được võ vai A Quyên động viên: “Bắn tốt lắm!”
Tuy rằng lần này cô ấy vẫn chưa bắn trúng vết trắng, chỉ bắn vào góc dưới phía bên phải của viên đá đỏ, vẫn còn kém xa so với khi Kim Phi bắn, nhưng vẫn khiến Kim Phi phấn khích!
Mặc dù mặt hòn đá đỏ to như bức tường nhưng cách đây hơn hai trăm thước.
Khoảng cách xa như vậy đã vượt qua rất nhiều súng trường thông thường, Kim Phi cũng không thể đảm bảo lần nào cũng có thể bắn trúng viên đá đỏ, nhưng A Quyên đã bắn trúng nó ở phát thứ hai, điều đó đủ để thể hiện tài năng bắn súng của cô ấy!
Mặc dù được các nữ lưu manh ở núi Thiết Quán nuôi dưỡng lâu như vậy nhưng A Quyên vẫn hơi hướng nội. Nên khi bị Kim Phi võ nhẹ lên vai, cô ấy vẫn hơi ngượng ngùng, đỏ mặt, nói bé: “Ta cũng không biết đây có phải là mơ không...”
“Vậy thử lại đi!” Kim Phi nhét thêm một viên đạn vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381790/chuong-2690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.