Đối với Kim Phi mà nói, cấu tạo của súng ống không quá phức tạp, rắc rối duy nhất chính là thiếu dụng cụ, nhiều bộ phận chỉ có thể mài bằng tay từng chút một.
Nhiều bộ phận ở kiếp trước có thể được tạo ra chỉ trong vài giây bằng máy móc, giờ đây Kim Phi phải mài bằng tay đã vài ngày.
Trên thực tế, trên con tàu đến thành Du Quan, Kim Phi đã dành thời gian để mài các bộ phận và dụng cụ của súng kíp, nhưng mãi đến hôm nay y mới mài xong tất cả các bộ phận của súng kíp và lắp ráp thành công.
Không chỉ tốn nhiều thời gian mà độ chính xác của các bộ phận được gia công bằng tay còn kém xa so với máy móc nên Kim Phi không chắc liệu y có thể bắn trúng mục tiêu hay không.
Trước khi Kim Phi có thể tìm được dấu đạn trên ống nhòm, y đã nghe thấy Khánh Mộ Lam hét lớn: "Trúng rồi, trúng rồi!"
"Ta cũng nhìn thấy!" Hầu Tử cũng hét lên: "Tiên sinh thật lợi hại, có thể bắn trúng từ khoảng cách xa như vậy!"
"Vết đạn ở đâu?" Kim Phi hỏi.
Vừa rồi y choáng váng trước độ giật của súng trường, không nhìn thấy lúc viên đạn găm vào đá.
Nhưng Khánh Mộ Lam và Hầu Tử cứ nhìn đá bằng ống nhòm nên nhìn thấy tia lửa từ viên đạn chạm vào đá.
“Vết đạn nằm ở góc trên bên phải, phía dưới vết đen!” Hầu Tử đáp.
Kim Phi nhìn theo vị trí Hầu Tử nhắc tới, quả nhiên nhìn thấy một cái dấu nhỏ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381786/chuong-2686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.