Đưa loa thiếc cho Đại Tráng, Trương Lương nhảy xuống khỏi tảng đá.
Trở về eo núi, nhìn thấy Kim Phi và Tả Phi Phi, đang đứng ở rìa bãi đất trống, lẳng lặng nhìn xuống phía dưới.
“Tiên sinh, ta chưa hỏi ý kiến của ngài mà đã tự mình ra †ay giải quyết những kẻ đào ngũ, vẫn mong tiên sinh trách phạt!”
Trương Lương đi đến bên cạnh Kim Phi, cúi thấp đầu nói. Theo như trình tự, cho dù có là những kẻ đào ngũ, cũng cần phải thông qua xét xử của Quân Pháp Đường trước, sau đó mới được phép xử tử.
Nhưng Trương Lương chưa thông qua xét xử nào đã chém luôn những kẻ đào ngũ.
Nếu như thực sự nghiêm túc thì điều đó là trái với quy tắc được đề ra.
“Lương ca, ở đây không có người ngoài, huynh không cần phải nói những lời khách khí như vậy đâu”
Kim Phi bình tĩnh, quay đầu lại nhìn Trương Lương.
Y biết, Trương Lương cố ý không xin chỉ thị, vì từ trước đến nay, Kim Phi luôn đóng vai phản diện, còn Trương Lương là vai người tốt.
Với tình thế nguy kịch như bây giờ, trong tâm trí thực tế rất hoảng sợ, những binh lính quân Thục muốn đào ngữ, chắc chăn không chỉ là một số người bị chém vừa rồi.
Trương Lương hành quyết những kẻ đào ngũ một cách công khai để nhằm đe dọa những người binh lính này.
Làm cách này chắc chắn sẽ hiệu quả, nhưng cũng sẽ làm cho rất nhiều binh lính căm hận Trương Lương.
Đặc biệt là đồng hương và người thân của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381779/chuong-2679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.