“Vừa rồi ta đã truyền lệnh cho bọn họ, sư đoàn 5 và sư đoàn 13 đã sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu." Trương Lương trả lời.
“Vậy thì tốt rồi.” Kim Phi hỏi: "Viện quân đi tới đâu rồi?"
"Không biết." Hàn Phong lắc đầu: "Trần Lương Phong gần đây giống như bị điên vậy, điều chỉnh lại số lượng người ngựa có thể điều động, tất cả đường núi ở sông Đại Yến và núi Nương Nương đều bị ông ta bịt kín, bồ câu đưa tin của chúng ta ở đất Tân không nhiều, gần đây cũng đã sử dụng hết, ta tạm thời không nhận được tin tức.
Nhưng tiên sinh cũng không cần quá lo lắng, Lão Trịnh lần này mang theo rất nhiều phi thuyền, trong tay Trần Lương Phong lại chỉ còn lại một con chim ưng, bọn họ không ngăn được Lão Trịnh đâu!"
"Trần Lương Phong cũng là chó cùng rút giậu.' Trương Lương cười khẩy nói: "Chúng ta chỉ cần kiên trì đến khi viện quân chạy tới, bọn hắn sẽ xong đời rồi!"
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất để chèo chống cho quân Thục kiên trì đến bây giờ.
Dưới sự tuyên truyền của quan văn thư, tất cả quân Thục đều biết viện quân phe mình sắp tới rồi.
Nhưng bọn họ không biết, viện quân gặp phải khó khăn như thế nào.
Mưu sĩ trong quân Tân vương phát hiện không thể cứng rắn với viện quân, nên bắt đầu đánh du kích với viện quân, hoặc là phá hoại.
Trong đó, một chiêu hiểm độc nhất chính là hạ độc nguồn nước trên con viện quân phải đi qua.
Theo yêu cầu của Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381771/chuong-2671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.