Không phải Kim Phi không hiểu phương pháp mà Trần An Tiệp và Lý Lăng Duệ sử dụng, cũng không phải y không biết rằng ý tưởng của y không phù hợp để làm một vị tướng.
Vì vậy, ngay từ đầu Kim Phi đã giao toàn quyền quân sự cho Trương Lương, để Trương Lương đi quản lý tiêu cục và quân Trấn Viễn.
Chẳng qua là Đảng Hạng và Tân Vương không cho Kim Phi thời gian, cũng không cho Trương Lương thời gian.
Trương Lương chỉ huy các trận chiến có quy mô nhỏ như tiêu diệt thổ phỉ thì còn có thể, nhưng chỉ huy các trận chiến có quy mô lớn thì kinh nghiệm chưa đủ, sức ảnh hưởng cũng có phần không đủ.
Nhờ sự tuyên truyền của người kể chuyện và nhật báo. Kim Xuyên, Kim Phi đã được thần thánh hóa trong tâm trí của rất nhiều quân Thục, cái khác thì không nói, Kim Phi tự mình đến Hi Châu, đối với việc nâng cao sĩ khí mà nói, thì Trương Lương hoàn toàn không thể bằng.
Thật ra, so với việc chỉ huy tác chiến, Kim Phi càng thích vùi mình trong phòng thực nghiệm ở làng Tây Hà phát minh hơn.
Nhưng hết cách, bất kể là trận chiến dốc Đại Mãng ban đầu hay là trận thành Du Quan và Hi Châu gần đây, đối với Xuyên Thục mà nói thật sự quá quan trọng, bất kì một trận nào cũng không thể thất bại, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Kim Phi chỉ đành đích thân tới tiền tuyến.
“Tiên sinh, quân Tân Vương ở phía Nam đã rút lui, có thể tạm thời phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381751/chuong-2651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.