Nếu như không phải nhân viên hộ tống mỗi ngày kiên trì luyện tập, thì khi bảo họ mang vác vật nặng trong nhiều ngày, với người bình thường thì đã ngã xuống vì kiệt sức từ lâu rồi.
Dưới sự chỉ dẫn của Đường Phi, đoàn lính trinh sát số 2 đã đến một khe núi.
Khe núi này ba mặt được bao quanh bởi núi, đỉnh núi phía sau còn nhô ra hai đến ba mét, trong khe núi không có tuyết cũng không có gió, khiến nơi này trở thành địa điểm lý tưởng để dừng chân.
Mấy ngày gần đây, đoàn trinh sát số 2 hầu như này nào cũng ngủ trong ổ tuyết, mà để tránh bị địch phát hiện ra, bọn họ cũng không dám nhóm lửa.
Mặc dù được che chắn bằng áo mưa, nhưng vào ban đêm, bọn họ vẫn cảm nhận được cái lạnh thấu xương.
Khe núi này là nơi thích hợp nhất để cắm trại kể từ khi đám người bọn họ xuất phát tới bây giờ, Đường Phi muốn ra lệnh cho bọn họ ở lại đây một đêm.
Nhưng ngẩng đầu thấy sắc trời vẫn còn sớm, Đường Phi bỏ ngay cái ý nghĩ này mà nói: “Mọi người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, nửa canh giờ sau xuất phát, hôm nay vẫn phải di chuyển thêm hai mươi dặm nữa, đến vị trí 17 rồi lại nghỉ ngơi tiếp!"
“Rõ!” đám người nhân viên hộ tống đều đồng thanh đáp, nhao nhao cởi bỏ những gói hàng xuống, ngồi liệt trên mặt đất.
Có không ít người còn cởi cả ủng, mặt đầy sảng khoái mà xoa bóp chân.
Một mùi thối chân nồng nặc đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381715/chuong-2615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.