Chương trước
Chương sau
Trần An Tiệp sẽ cầu cứu Lý Lăng Duệ, điều này đều năm trong dự đoán của Kim Phi.

Vì vậy trước khi lính trinh sát xuất phát, Hầu Tử đã thông báo cho bọn họ, một khi nhìn thấy quân Tân Vương, không cần nói gì cả, cứ cho nổ luôn.

Trước khi chim ưng của Lý Lăng Duệ tới, nếu như có thể nổ chết Trần An Tiệp là tốt nhất, dù không tìm được Trân An Tiệp, thì có thể nổ bao nhiêu liền nổ bấy nhiêu, mức độ lớn nhất có thể khiến cho quân Tân Vương thấy sợ hãi.

Vì vậy khi phát hiện khói báo hiệu của quân Tân Vương, hai lính trinh sát cũng không dừng lại, lính trinh sát cao lớn thì điều khiển khinh khí cầu bay về phía nam với tốc độ nhanh nhất, còn lính trinh sát thấp bé hơn thì giơ ống nhòm lên, quan sát đội tiên phong của quân Tân Vương.

Nhưng anh ta chỉ có thể nhìn thấy một góc cờ rồng vàng. của đội ngũ phía trước Trần An Tiệp, không cách nào có thể xác nhận vị trí của Trân An Tiệp.

Càng làm cho anh ta bất ngờ hơn là phát hiện phía sau bọn họ, quân Tần Vương lại chạy dọc theo hai bên vách đá theo hướng đường núi.

Từ trên cao ném lựu đạn xuống, rất dễ bị thổi bay, hoặc là rơi xuống đỉnh vách đá, hoặc là rơi xuống giữa đường núi, rất khó nổ đến bên vách đá.

Sau khi Trần An Tiệp bị thua thiệt lần đầu, đã nghĩ ra được. biệt pháp đối phó với khinh khí cầu.

"Không ngờ quân Tân Vương lại gian xảo như vậy!"

Lính trinh sát cao ngoài miệng chửi rủa nhưng tay vẫn không ngừng di chuyển, điều khiển khinh khí cầu tiếp tục bay Về phía nam.

Lính trinh sát thấp bé cũng không nhàn rỗi, mở hết hộp đạn dưới chân ra.

Đợi đến khi khinh khí cầu bay trên không trung đến gần chỗ quân chủ lực của quân Tần Vương, lựu đạn được ném xuống như mưa.

Nơi thứ nhất gặp nạn chính là nơi có cờ soái của Trân An Tiệp, bị nổ tan tành.

Lính trinh sát cao vừa cố hết sức khống chế hướng bay của khinh khí cầu, vừa chú ý đến tình hình phía Bắc.

Không riêng gì anh ta, Trần An Tiệp mặc áo choàng đen ẩn mình trong đám người cũng đang nhìn về phía bắc.

Bây giờ hắn cũng chỉ hy vọng Lý Lăng Duệ có thể đúng hẹn, sau khi nhìn thấy khói báo hiệu, sẽ mau chóng sắp xếp chim ưng đến và tiêu diệt khinh khí cầu.

Ông trời dường như có thể nghe thấy lời cầu nguyện của Trần An Tiệp, trong vòng vài phút, hắn đã nhìn thấy trên không trung xuất hiện một chấm đen.

Cho đến tận lúc này, Trần An Tiệp mới yên tâm tâm một chút.

Trên khinh khí cầu, người lính linh sát cao cũng đã phát hiện ra chấm đen.

Anh ta cầm chiếc ống nhòm bên cạnh lên nhìn kĩ hơn, chính xác là một con chim ưng đang tung cánh bay.

“Đến rồi, đến rồi, chim ưng đến rồi!”

Người lính trinh sát cao đá người đồng đội đang ném lựu đạn xuống.

“Con mẹ nó, tại sao tới đây nhanh vậy?”

Người lính trinh sát thấp bé nghiêng đầu nhìn một cái, lập tức ném hai hộp lựu đạn cuối cùng xuống, sau đó xoay người cầm lấy ống nhòm lên nhìn kĩ chim ưng hơn.

Tốc độ của chim ưng thật sự rất nhanh, mới vừa rồi vẫn chỉ là một chấm đen, ống nhòm còn không nhìn rõ, chỉ mới qua nửa phút thôi, đã bay thêm được 2 dặm.

Lính trinh sát thấp bé bỏ ống nhòm xuống, đầu tiên lật đồng hồ nước lại, sau đó tay trái cầm ngòi nổ, tay phải cầm hộp quẹt, sẵn sàng châm lửa bất cứ khi nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.