Trần An Tiệp biết nếu Lý Lăng Duệ đã chủ động tìm mình thì có nghĩa Lý Lăng Duệ đã nhận được tin tình báo chính xác, hơn nữa cũng đã có quyết định rồi.
Còn về việc đó là quyết định gì thì Trần An Tiệp đã phần nào chắc chắn.
Vì Đảng Hạng cũng giống như tiểu triều đường Tần vương, cũng không có đường lui.
Quả nhiên, sau khi Lý Lăng Duệ nhìn thấy Trần An Tiệp thì câu đầu tiên mà hắn nói là: “Lúc nào thì ngươi chuẩn bị ra tay?"
“Đương nhiên là càng nhanh cành tốt!” Trần An Tiệp trả lời: “Nếu Vương gia đồng ý cùng nhau vây đánh Kim Phi thì ta sẽ xuất phát trong đêm, trở về núi Ô Đầu, dẫn binh mã thẳng tiến đến kênh Hoàng Đồng!
Vương gia có thể phái người đi cùng ta, đợi sau khi xác nhận hành động của ta thì hành động!”
Lời bảo đảm này có thể nói là rất thành tâm rồi, Lý Lăng Duệ gật đầu nói: “Được! Sau khi các ngươi xuất phát, bổn vương cũng xuất phát!”
“Vương gia thật nhanh gọn!”
Trần An Tiệp mỉm cười chắp tay, sau đó nói: “Nhưng chỗ ta không có Hải Đông Thanh nữa, lỡ như Kim Phi phái phi thuyền và khinh khí cầu oanh tạc, sợ rằng toàn quân đã bị tiêu diệt trước khi chúng ta đến kênh Hoàng Đồng, vì vậy ta muốn xin Vương gia giúp đố, mượn mấy con chim ưng!”
Lý Lăng Duệ nghe vậy thì không khỏi cau mày.
Mặc dù Đảng Hạng cũng có thói quen thuần hóa chim ưng để tấn công như Đông Man, nhưng loài chim dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381696/chuong-2596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.