Trần An Tiệp cũng biết đã đến lúc phải đi, nhưng những tảng đá dính máu quá trơn. Vừa bước được vài bước, hắn đã trượt chân ngã lộn nhào một cái.
Lăn lộn trong vũng máu, cả người Trần An Tiệp bị bao phủ bởi máu, nhìn vô cùng gớm ghiếc.
Đội trưởng đội cận vệ không còn cách nào khác đành phải để một tử sĩ cõng Trần An Tiệp trên lưng và tiếp tục vội vã lên đường.
Mặc dù con đường núi bị chặn bởi đá sụp sau vụ nổ nhưng nó không gây khó khăn cho các tử sĩ điêu luyện.
Đội trưởng đội cận vệ cùng đội của mình thuận lợi vượt qua đoạn đường bị sập và đến chân núi Ô Đầu.
Đội trưởng đội cận vệ lúc này mới hoàn toàn thả lỏng, dặn dò tử sĩ tìm nơi an toàn để thả Trần An Tiệp xuống.
"Điện hạ, xin hãy ở đây nghỉ ngơi một lát, ta sẽ sắp xếp người đi tìm mấy con ngựa” đội trưởng đội thân vệ nói: “Chờ chút nữa là chúng ta có thể sớm trở về hoàng thành."
Nhưng Trần An Tiệp lại läc đầu: "Không, bổn vương chưa thể trở về ngay được!"
"Chưa trở về?" Đội trưởng đội cận vệ sững sờ một lát: "Vậy điện hạ chuẩn bị đi đâu vậy?”
"Ta sẽ tìm hai trinh sát thông thạo địa hình. Ta cần đến doanh trại Đảng Hạng để gặp Lý Lăng Duệ!" Trần An Tiệp nói.
"Đến doanh trại Đảng Hạng?" Đội trưởng đội cận vệ sửng sốt.
Đến doanh trại Đảng Hạng đồng nghĩa với việc sự sống và cái chết sẽ không còn năm trong tầm kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381691/chuong-2591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.