Gần đây y bận hành quân và chiến đấu, quả thực đã quên mất chuyện của học viện sư phạm.
Tính toán một chút, hẳn là trường học viện đã được nghỉ, nay Phương Linh Quân viết thư, có lẽ là để hỏi về việc an bài cho năm sau.
Mở phong thư ra, quả nhiên đúng như những gì Kim Phi nghĩ.
Kim Phi cũng không phải kẻ ngốc, Phương Linh Quân cho lá thư vào trong phong bì của Tiểu Ngư rồi gửi đi, hiển nhiên là lo lắng Cửu công chúa không đồng ý phổ cập giáo dục, vì thế tránh mặt Cửu công chúa, đến xin chỉ thị của Kim Phi.
Kim Phi suy nghĩ một chút, đi tới bên cạnh bàn, trước tiên trả lời thư của Quan Hạ Nhi.
Từ thư của Quan Hạ Nhi, Kim Phi đoán cô không biết hoàn cảnh khó khăn hiện tại của y nên Kim Phi không nói gì mà chỉ tập trung nói về sự hùng vĩ của ngọn núi phía Tây Bắc và một số chuyện thú vị trong lúc hành quân.
Y vốn đã cảm thấy áy náy vì đã bỏ lỡ thời điểm con của Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi chào đời, nên Kim Phi không đề tên đứa trẻ trong thư mà đợi đến khi gặp mắt mới đặt tên cho đứa trẻ.
Viết xong thư cho Quan Hạ Nhi, Kim Phi lại trả lời thư của Cửu công chúa.
Lúc trước trả lời thư của Cửu công chúa, những điều cần nói cũng đã nói rồi, Cửu công chúa không thích nói chuyện trong nhà, cho nên hồi đáp Cửu công chúa cũng không dài lắm.
Cuối cùng, Kim Phi viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381679/chuong-2579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.