Đây cũng là lý do tại sao ông ta triệu tập mấy người trưởng làng và Tiểu Ngọc, thậm chí còn kéo theo mấy người mà trước giờ không mấy hòa hợp là Lưu Bất Quần và Phương Linh Quân.
Ngộ nhỡ sau này Kim Phi hoặc Cửu công chúa không hài lòng, sẽ có người cùng gánh tội với ông ta.
Đáng tiếc Phương Linh Quân và Lưu Bất Quần căn bản không cần câu, từ khi đi vào cũng không nói một lời, căn bản không mở miệng.
Cuối cùng, vẫn là Tiểu Ngọc nói một câu: “Hiện tại bệ hạ không có ở đây, sao chúng ta không đợi bệ hạ mấy ngày nữa khỏe lại rồi đi hỏi ý bệ hạ?”
"Chỉ đành như vậy!" Thiết Thế Hâm gật đầu, sau đó nói: "Tiểu Ngọc, nhân tiện xin hỏi bệ hạ xem chuyện này có nên thông báo cho tiên sinh hay không."
“Được” Tiểu Ngọc gật đầu, sau đó nhìn về phía những người khác: “Còn có ai muốn viết thư cho Hi Châu không?”
Bây giờ, trinh sát muốn đưa tin đến Hi Châu phải vượt núi băng đèo đi qua rừng sâu, mỗi lần đến đó đều phải trả giá không nhỏ, mấy lãnh đạo cấp cao trong làng muốn viết thư cho người thân ở Hi Châu thì phải tận dụng cơ hội này.
“Tiểu Ngọc cô nương, nếu cô sắp gửi thư cho tiên sinh, hãy giúp ta gửi một bức thư."
Phương Linh Quân lấy ra một lá thư từ trong áo và đưa cho Tiểu Ngọc.
Học viện Xuyên Thục đã mở được vài tháng, những học viên đầu tiên đã hoàn thành huấn luyện và hiện giờ tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381673/chuong-2573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.