Lúc Hầu Tử cùng nhóm trinh sát binh trở lại kênh Hoàng Đồng đã là nửa đêm, nhưng đám người là Kim Phi cùng Trương Lương vẫn chờ ở phòng chỉ huy tác chiến như cũ.
Lần này, Trương Lương không chủ động hỏi, vì vừa nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Hầu Tử, anh ta biết nhiệm vụ đã hoàn thành.
Thấy Trương Lương không nói gì, Kim Phi chủ động hỏi: "Các huynh đệ thế nào rồi?"
"Nhờ ơn tiên sinh, lần này bọn ta đều ổn cả!" Hầu Tử cười trả lời.
"Vậy thì tốt,' Kim Phi gật đầu, rồi mới hỏi: "Tình hình quân Tần vương thế nào?"
Nói đến chuyện chính, vẻ mặt của Hầu Tử trở nên nghiêm túc, nói với người trinh sát bên cạnh: "Hắc Lư, cậu lên xem, mau nói với tiên sinh đi."
“Vâng!" Hắc Lư nghiêm chào về phía Kim Phi, rồi nói: "Khi bọn ta trinh sát, quân Tân Vương vừa đúng lúc ăn cơm, căn cứ vào hàng ngũ xếp hàng lấy cơm và số lượng lều trại mà phán đoán, quân Tần Vương có khoảng năm đến sáu mươi ngàn người."
"Năm đến sáu mươi ngàn người... Kim Phi và Trương Lương liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy một chút nghiêm trọng từ trong mắt đối phương.
Chưa nói đến việc trong lều trại quân Tân vương có giấu người để đánh lạc hướng các trinh sát hay không, chỉ riêng năm sáu mươi ngàn người mà các trinh sát nhìn thấy này, chiếm đóng núi Ô Đầu có lợi thế về địa hình cũng đủ để chặn quân Thục rồi.
Kim Phi cau mày, biết rằng y đã gặp phải tình thế khó khăn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381636/chuong-2536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.