“Tân Vương ư?”
Tiểu đội trưởng suy nghĩ một lát, rồi trả lời: “Sau khi chạy trốn vào ngọn núi này, Tân vương bỗng yên tĩnh, không nghe nói ông ta có gì khác lạ.”
“Không có gì khác lạ?” Kim Phi nhíu mày.
“Đúng vậy, tiểu đội trưởng gật đầu: “chắc hẳn ông ta đã sợ hãi khi chúng ta cho nổ rồi, sau khi trở lại thành, Tân vương cũng không dám ở cung điện mà ông ta vào hầm ở, mỗi lần ra ngoài đều mang chim ưng.”
Lúc trước Kim Phi phái phi thuyền cho nổ thành của Tân vương, Tần Vương chật vật chạy trốn vào trong núi để tránh né, hiện tại có người Đông Man tặng Hải Đông Thanh, cuối cùng Tần vương cũng dám ra khỏi núi.
Chỉ là trước kia ông ta suýt chút nữ bị phi thuyền nổ chết, cung điện cũng bị sụp đổ, khiến cho ông ta bị bóng ma tâm lý rất lớn, cho dù hiện tại ông ta có Hải Đông Thanh thì Tân vương cũng không dám ở trong cung điện nữa.
“Quân đội dưới trướng của Tân vương thì sao, gần đây chúng có được điều động lạ nào không?” Kim Phi bất đắc dĩ nhìn tiểu đội trưởng, y thay đổi cách hỏi.
Lúc này tiểu đội trưởng mới hiểu được ý đồ thực sự của Kim Phi khi hỏi như vậy, anh ta vội vàng trả lời: “Báo cáo tiên sinh, bởi vì quân chủ lực của chúng ta đã lui lại, phía tây đất 'Tân gần như không còn ai, cho nên các huynh đệ ở bên đó cũng ít hơn, đã mười ngày ta chưa nhận được tin tức từ đất Tân nữa!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381624/chuong-2524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.