Đất Tân từ xưa đến nay giàu có và đông đúc, đến đất tần, ky binh Đảng Hạng bèn có thể cướp đoạt của cải của người dân ở đó, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh.
“Đó là chuyện mà Trần Lương Phong phải bận tâm, chúng ta chỉ cần giữ vững Đại Tản Quan là được!” Cửu công chúa lạnh lùng đáp.
Thiết Thế Hâm nghe xong ngậm miệng, lui sang một bên.
Đại Tản Quan từ xưa đến nay là cổ họng của Xuyên Thục, chỉ giữ chân người Đảng Hạng ở ngoài Đại Tản Quan, người Đảng Hạng không vào được Xuyên Thục, thì cũng chẳng khác. nào vứt rắc rối sang cho Tân vương.
Đất Tân bây giờ trừ Hi Châu, những địa bàn khác vẫn còn nằm trong tay Tân vương, đúng là không cần bọn Cửu công chúa bận tâm.
Chỉ là như vậy người dân đất Tân lại gặp tai ương.
Thật ra thì Thiết Thế Hâm biết, Cửu công chúa và Kim Phi đều là người thương yêu dân chúng, không muốn thấy con dân đất Tân gặp họa, nhưng đây lại là biện pháp duy nhất trước mắt.
Cho nên ông ta cũng không hỏi, chỉ thầm cầu nguyện trong lòng, mong là không đi đến bước đường này.
Trần Văn Viễn là người phụ trách tòa soạn nhật báo Kim Xuyên, độ nhạy cảm của anh ta về chuyện tin tức mạnh hơn nhiều so với người phụ trách tình báo là Tiểu Ngọc.
Cửu công chúa nhận ra có vấn đề thì anh ta đã nhận ra từ lâu rồi.
Biết được có tin gửi về, anh ta chạy đến Ngự Thư Phòng trước tiên, cầm tin báo về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381621/chuong-2521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.