Chương trước
Chương sau
“Đại vương, ngài còn nhớ mấy ngày trước quân Thục. mang theo những cái rương lớn không?” Người phụ trách tình báo đột nhiên hỏi.

“Rương lớn?” Lý Lăng Duệ sửng sốt: “Đúng vậy, bọn chúng cũng chuẩn bị chạy trốn, tại sao còn gióng trống khua chiêng

giống như lấy được nhiều rương lớn như vậy?”

Nghĩ tới đây, Lý Lăng Duệ nhìn chăm chăm người phụ trách tình báo: "Những thứ trong rương kia là cái gì?"

Hắn biết, người phụ trách tình báo nếu như lại nói đến cái rương thì hẳn là đã tra xét xong.

Quả nhiên, người phụ trách tình báo gật đầu trả lời: "Những thứ kia trong rương kia đựng đều là xe hai bánh!"

"Xe hai bánh? Xe hai bánh là gì?" Lý Lăng Duệ hỏi.

“Chính là loại khi xưa Kim Phi làm cho Trần Cát ở kinh thành”.

Người phụ trách tình báo móc ra một tờ giấy trằng từ trong túi bỏ lên bàn.

Trên tờ giấy trắng vẽ một cái xe đạp, chỗ ngồi phía sau của xe đạp có xà ngang hai bên, còn cất công vẽ mỗi bên một cái bao tải.

"Chính là loại xe này, một chiếc xe có thể chở mấy trăm cân đồ, ở trên đất bằng chạy nhanh hơn so với ngựa nhiều, loại xe hai bánh này cũng có thể đi trên đường núi, khi lên dốc chỉ cần một người giữ, một người khác đẩy phía sau là được”

Người phụ trách tình báo chỉ vào tờ giấy trảng nói: “Với loại xe này, quân Thục có thể di chuyển nhanh hơn bình thường gấp mấy lần, cho nên mới một đêm chạy được hơn ba mươi dặm!”

“Kim Phi đáng chết, vậy mà lại chạy trốn!” Lý Lăng Duệ đập bàn, sau đó ngẩng đầu nhìn chăm chằm vào người phụ trách tình báo hỏi: “Bây giờ phái ky binh truy đuổi, còn có thể đuổi kịp sao?

“Thật ra...' Người phụ trách tình báo do dự một chút, nói: "Thật ra thì không cần phái người đuổi theo, bọn họ đến kênh Hoàng Đồng đã dừng lại, xem ra là chuẩn bị cảm trại ở đó!"

"Dừng lại ư?" Lý Lăng Duệ lại sửng sốt. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện hắn không hiểu nổi.

Nhưng vì là một cựu tướng, Lý Lăng Duệ rất nhanh nhận ra được điều gì đó, quay người đi đến bản đồ nhìn về vị trí của kênh Hoàng Đồng.

"Thì ra là như vậy!" Lý Lăng Duệ nhìn chằm chằm vào bản đồ, tự lẩm bẩm: “Chẳng trách Kim Phi đến cả lầu vải cũng vứt bỏi”

Sở dĩ gọi là kênh Hoàng Đồng vì nơi này trước kia từng là mỏ đồng.

Hơn một trăm năm trước, Đại Khang đã từng phát động hơn mười ngàn người ở chỗ này đào mười mấy năm mới đào xong mỏ đồng.

Khắp nơi trong kênh Hoàng Đồng đều có mỏ, Kim Phi để binh lính sống trong hầm mỏ, sẽ ấm áp hơn nhiều so với sống trong lầu trại.

Ngoài ra, kênh Hoàng Đồng là hẻm núi hoặc là vách đá, rất thích hợp để phòng thủ!

“Thì ra Kim Phi không hề chạy trốn, mà là chọn chiến trường có lợi cho mình hơn!”

Lúc này Lý Lăng Duệ rốt cục cũng tỉnh táo lại.

Bởi vì sự xuất hiện của Hải Đông Thanh, Kim Phi rất vội vàng trong việc ứng phó, vì để cho người dân Hi Châu tranh thủ thời gian rút lui trốn thoát, Kim Phi không thể không cử người ở biên giới đối đầu cùng quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng.

Bây giờ gần như toàn bộ người dân ở Hi Châu đã được đội Chung Minh thông báo, những người đáng lẽ phải chạy trốn cũng gần như đã trốn thoát, quân Thục không cần phải canh giữ biên giới nữa.

Cho nên Kim Phi rút lui ba mươi dặm, dẫn đại quân đóng ở kênh Hoàng Đồng!

Ởgiữa kênh Hoàng Đồng có một mỏ quặng, hai bên là vách đá, thích hợp để phòng thủ hơn so với trại hiện tại!

“Kim Phi chết tiệt, quả thực quá xảo trá!” Lý Lăng Duệ lúc này hận không thể tát chính mình một cái!

Hắn biết mình đã bị lừa! Nếu như phải hẳn nghi thần nghỉ quỷ, ngày hôm qua, sau khi trao đổi con tin, phát động tấn công luôn thì Kim Phi cơ bản không có cơ hội rút lui!

Khi đó mấy trăm ngàn quân nhất định có thể đè bẹp. doanh trại quân Thục!

Nhưng Kim Phi đã chạy trốn rồi, hối hận nữa có ích gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.