“Đại vương, ngài còn nhớ mấy ngày trước quân Thục. mang theo những cái rương lớn không?” Người phụ trách tình báo đột nhiên hỏi.
“Rương lớn?” Lý Lăng Duệ sửng sốt: “Đúng vậy, bọn chúng cũng chuẩn bị chạy trốn, tại sao còn gióng trống khua chiêng
giống như lấy được nhiều rương lớn như vậy?”
Nghĩ tới đây, Lý Lăng Duệ nhìn chăm chăm người phụ trách tình báo: "Những thứ trong rương kia là cái gì?"
Hắn biết, người phụ trách tình báo nếu như lại nói đến cái rương thì hẳn là đã tra xét xong.
Quả nhiên, người phụ trách tình báo gật đầu trả lời: "Những thứ kia trong rương kia đựng đều là xe hai bánh!"
"Xe hai bánh? Xe hai bánh là gì?" Lý Lăng Duệ hỏi.
“Chính là loại khi xưa Kim Phi làm cho Trần Cát ở kinh thành”.
Người phụ trách tình báo móc ra một tờ giấy trằng từ trong túi bỏ lên bàn.
Trên tờ giấy trắng vẽ một cái xe đạp, chỗ ngồi phía sau của xe đạp có xà ngang hai bên, còn cất công vẽ mỗi bên một cái bao tải.
"Chính là loại xe này, một chiếc xe có thể chở mấy trăm cân đồ, ở trên đất bằng chạy nhanh hơn so với ngựa nhiều, loại xe hai bánh này cũng có thể đi trên đường núi, khi lên dốc chỉ cần một người giữ, một người khác đẩy phía sau là được”
Người phụ trách tình báo chỉ vào tờ giấy trảng nói: “Với loại xe này, quân Thục có thể di chuyển nhanh hơn bình thường gấp mấy lần, cho nên mới một đêm chạy được hơn ba mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381611/chuong-2511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.