Sự tức giận vừa rồi của phó tướng mới chỉ là giả vờ hù dọa Lý Địch, nhưng lần này hắn thực sự tức giận.
Cũng thực sự có ý định giết người.
Người phụ trách tình báo đứng ở bên cạnh nhanh chóng nháy mắt với hẳn.
Lý Lăng Duệ cũng trừng mắt nhìn phó tướng, cảm thấy giữ con người này lại ở trong lều thực sự là dư thừa.
Nếu phó tướng không nói, mọi người còn có thể giả vờ hồ đồ kết quả phó tướng nói rõ mọi chuyện ra, chẳng phải là làm khó cho Lý Lăng Duệ sao.
Lý Lăng Duệ nên giết hay không nên giết?
Không giết, phó tướng đã nói rõ Kim Phi đang sỉ nhục Lý Lăng Duệ, nếu giết thì, Lý Địch còn chưa bắt đầu nói đến chuyện chính nữa.
Lý Lăng Duệ nhất thời cảm thấy không biết nên mở miệng như thế nào.
Người phụ trách tình báo nhìn thoáng qua, chủ động bước lên trước, cố ý ra vẻ hống hách hỏi: "Một nô tài như ngươi có tư cách gì đến đàm phán với Đại vương chứ? Ngươi quay về nói cho Kim Phi biết, Đại vương cho hắn thêm một cơ hội nữa, nếu như thật sự muốn cầu hòa, thì hãy phái một sứ giả khác đến!"
“Tiên sinh nhà ta đã từng nói, các ngươi đã từng nô dịch †a, vậy là lỗi của các ngươi, không phải là lỗi của ta! Các ngươi chẳng những không ăn năn hối cải mà còn có mặt mũi tới chỉ trích ta!"
Lý Địch nhìn chăm chăm vào người phụ trách tình báo, lạnh lùng nói: "Ta nhấn mạnh một lần nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381587/chuong-2487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.