Đại đội trưởng quay lại phía sau nói: “Tất cả mọi người nghỉ ngơi ba mươi phút, sau đó chuẩn bị hành động!”
Đi liên tục mấy chục dặm, các nhân viên hộ tống đã thấm mệt, vừa nghe được lệnh đã nhảy cái vù khỏi ngựa, uống nước nghỉ ngơi, tiện thể cho ngực chiến uống nước luôn.
Ba mươi phút sau, nhóm nhân viên hộ tống buộc ngựa chiến trong khe núi rồi rời đi cùng với Đại đội trưởng.
Tại thung lũng, đội vận chuyển vẫn lê bước đi trong gió rét.
“Không phải đã nói là sẽ có người tới đón chúng ta sau? Tại sao còn chưa tới vậy chứ?”
Khá nhiều người Đảng Hạng căn nhăn trong gió rét.
Cả một buổi chiều, họ phải cật lực lùa đám trâu ngựa.
Dốc hết sức chạy cả buổi chiều, đám trâu ngựa cũng đã mệt mỏi rã rời, đợi đến khi có người tới tiếp viện, đám trâu ngựa có thể tranh thủ nghỉ ngơi lúc phân phát vật liệu.
Kết quả là đợi mãi đợi mãi, trời cũng đã tối mà vẫn chưa thấy bóng dáng người nào tới tiếp viện, thậm chí tới tiếng vó ngựa cũng chẳng nghe thấy.
Người phụ trách đội vận chuyển không đợi được nữa, lại cử một lính trinh sát đi về phía nam thúc giục đội ky binh tới tiếp viện.
Nhưng lính trinh sát vừa chạy khỏi đội ngũ không được. bao lâu, đột nhiên có tiếng hò hét vang lên từ núi nhỏ bên phải.
Người phụ trách ngẩng đầu nhìn lên theo bản năng, lập tức nhìn thấy các chấm đen nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu.
“Tiêu rồi!". đam mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381561/chuong-2461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.