“Có lẽ Hắc Qua Tử vô tình làm nổ lựu đạn.”
Thủ lĩnh Hắc Vân đang an ủi cháu trai cũng như đang an ủi bản thân mình.
Đúng như những gì A Mai đã nghĩ, mặc dù người Đảng Hạng đã thu giữ được một số lựu đạn trong lần bao vây tiêu cục Trấn Viễn, nhưng số lượng cũng không nhiều lắm.
Cũng may Lý Lăng Duệ rất coi trọng lần phục kích này nên đã phê duyệt cho bộ lạc Hắc Vân năm rương.
Trong năm rương này cũng chỉ mới có 200 quả lựu đạn nên hiển nhiên bộ lạc Hắc Vân không dám lấy ra thử nghiệm nhiều.
Thủ lĩnh chọn ra mấy thân tín để mỗi người ném mấy quả, thế là đã tính huấn luyện xong.
Nên dưới tình huống này, chuyện kích nổ nhầm cũng không phải là không thể.
Người cháu trai còn muốn hỏi thêm, nhưng khi thấy thủ lĩnh hung hăng trừng mắt nhìn mình là đã vội ngậm miệng lại.
Lúc này thủ lĩnh Hắc Vân mới thu ánh mắt lại.
Ông ta cũng đâu có bị điếc nên tất nhiên nghe thấy tiếng lựu đạn nổ.
Nhưng ông ta vẫn luôn ở trong khe núi, cháu trai ông ta không biết chuyện gì đã xảy ra thì chẳng lẽ ông ta biết sao?
Hỏi tới hỏi lui lại khiến lòng quân rối loạn!
Hai đứa con trai của thủ lĩnh Hắc Vân đều đã chết hết, vốn ông ta muốn bồi dưỡng cho đứa cháu trai này thừa kế nhưng bây giờ lại đột nhiên cảm thấy nó có hơi ngu ngốc, dự định trở về sẽ xem đứa cháu trai khác.
Ngay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381545/chuong-2445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.