Nhưng y vẫn không để đối phương vào thành ngay lập tức, mà mang theo cả Lưu Thiết và Điền tiên sinh đi lên tường. thành, quan sát vị công chúa Lộ Khiết này trước.
Lúc này, trời bỗng đổ tuyết, cả không gian biến thành một mảnh mênh mông.
Kim Phi tựa vào tường thành nhìn xuống dưới, liếc cái đã thấy một bóng người mặc áo khoác màu đỏ, đứng yên trước núi thi thể.
“Nghe nói công chúa Lộ Khiết rất thích màu đỏ, người mặc áo đỏ chắc là cô ta” Điền tiên sinh đứng bên cạnh nói.
Phía sau cô ta còn có hai thị nữ đi theo, đứng cùng cô ta ở trong tuyết, cũng đứng yên không nhúc nhích.
Kim Phi giơ kính viễn vọng lên, nhắm vào ba người.
Ba người kia cách tường thành không quá xa, có thể thấy rõ bằng kính viễn vọng.
Tiếc là công chúa Lộ Khiết đứng đối diện với núi thi thể, Kim Phi chỉ có thể thấy được một bên mặt, hơn nữa cô ta còn đeo cả khăn che mặt, nên Kim Phi không thể thấy rõ khuôn mặt của cô †a, nhưng y thấy được đuôi tóc và vạt áo đã đóng băng.
“Mấy người này đứng đây bao lâu rồi?”
“Người mặc đồ đỏ vẫn đứng ở đó, người đến thông báo là thị nữ bên cạnh.”
Một tiểu đội trưởng của quân Uy Thắng bảo vệ thành đáp.
“Dưới thành không có gì bất thường chứ?” Kim Phi hỏi.
Nếu như công chúa Lộ Khiết này chỉ là ngụy trang, xung quanh mà có mai phục ở hai bên, nhân lúc quân ta mở cổng thành ra để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381459/chuong-2359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.