Lúc trước, Kim Phi đánh bại người Đảng Hạng ở Thanh Thủy Cốc, bắt được nguyên soái chỉnh chiến phía Nam của Đảng Hạng, nhưng vì đối phương lại là người trong hoàng thất của Đảng Hạng, Phạm tướng quân sẽ không làm khó lão ta, sau này Đảng Hạng và Trần Cát đàm phán với nhau, muốn đưa nguyên soái chinh chiến phía Nam về.
Nhưng Kim Phi cũng mặc kệ, lão hoàng đế của Đạng Hạng - Lý Kế Sơn vẫn đang còn treo ở biên giới Hi Châu đấy thôi.
Đối mặt với tên vua to mồm này, Kim Phi dường như không nghe thấy, quay sang phía mấy người Trần Phượng Chí và Tả Phi Phi: “Mọi người vất vả rồi, tranh thủ thời gian trở về uống chút canh nóng đi!”
Vì để hoàn thành nhiệm vụ lần này, quân Uy Thắng và các nữ công nhân đã năm sấp trong tuyết cả một ngày một đêm, mặt của nhiều người đã lạnh tới mức sắp nứt cả ra.
“Kim Phi, bổn vương khuyên ngươi mau chóng thả ta ra, nếu không đại quân của bổn vương sẽ san bằng cả cái thành Du Quan này!”
Vua thấy Kim Phi không để ý tới hẳn, biết răng lễ nghi truyền thống của Đại Khang không ràng buộc được y, nên vội thay đổi kế sách, chuyển sang đe dọa trực tiếp.
Lần này không cần Kim Phi lên tiếng, Thiết Chùy đứng bên cạnh đã đi tới nhặt một mảnh giẻ rách lên, vo tròn lại rồi nhét vào miệng vua.
Cũng không biết lúc trước miếng giẻ kia dùng để làm gì, vua chỉ cảm thấy một mùi hôi thối cay nồng xộc thẳng vào đầu hẳn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381451/chuong-2351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.