Khi những con ngựa phía trước ngã xuống, những con ngựa phía sau phải dừng lại, cố gắng đi vòng từ hai phía.
Tuy nhiên, đi được vài bước, họ phát hiện ra hai bên cũng có hố bãy ngựa, không thể vượt qua được.
Bất lực, họ phải giảm tốc độ và thận trọng tiến về phía trước đồng thời theo dõi sát mặt đất để xác định vị trí các hố bẫy ngựa.
Nhưng giữa tuyết rơi dày đặc, những cái hố bị che khuất dưới lớp tuyết tích tụ. Mặc dù họ đã quen với việc sống trên đồng cỏ nhưng họ không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào. Chỉ khi vó ngựa giẫm lên họ mới phát hiện ra vị trí của cái hố.
Nhất thời, đội ky binh lẽ ra phải tấn công nhanh chóng giờ lại giống như bọn trộm sợ giãm phải mìn, thận trọng tiến tới thăm dò mặt đất, tạo nên một khung cảnh vô cùng quỷ dị.
Trong khi họ di chuyển thận trọng, quân Uy Thắng đã tận dụng thời cơ và tung ra một loạt lựu đạn cầm tay.
Thấy binh lính của mình trong tình trạng như vậy, vua Đông Man vô cùng tức giận và ra lệnh cho người vẫy cờ chỉ huy, ra hiệu cho một đơn vị bộ binh phía sau đến tiếp viện cho ky binh.
Đội trưởng đội cận vệ nhận lệnh, lập tức chỉ huy người cầm cờ đứng trên đầu xe, vẫy cờ truyền lệnh.
Người cầm cờ truyền lệnh xong, lúc xuống xe ngựa, người cầm cờ truyền lệnh vô tình liếc về phía tây. Đột nhiên như gặp. ma, gã chỉ về phía tây, sợ hãi hét lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381447/chuong-2347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.