Mặc dù liên quân Tấn Man đã đầu hàng nhưng Kim Phi không dám bất cẩn.
“Vâng!”
Mạnh Thiên Hải và Thiết Chùy cúi đầu nhận lệnh, bố trí người truyền đạt mệnh lệnh của Kim Phi.
“Lão Điền, huynh đệ tử trận được sắp xếp ở đâu?" Kim Phi quay đầu nhìn Điền tiên sinh, trầm giọng hỏi.
“Sắp xếp ở trại thương binh!”
Lão Điền chỉ tay vào căn nhà duy nhất trong thành: “Ta đưa tiên sinh qua đói”
Theo Lão Điền vào trại thương binh, Kim Phi nhìn thấy đầu tiên là Tân Phi ngồi trên rơm dựa vào tường, trong lòng ôm một túi thuốc nổ.
Bên cạnh anh ta còn có một ngọn đuốc đang cháy.
“Lão Tần, ngươi điên rồi, ôm túi thuốc nổ làm gì, còn ở gần đuốc như vậy?”
Thiết Chùy vội vàng chạy tới, giật lấy túi thuốc nổ trong lòng Tần Phi, sau đó nhờ người ném đuốc ra ngoài: “Ban ngày còn đốt đuốc! Muốn chết thì tự mình chết đi, đừng liên lụy đến tiên sinhl”
Nếu không cẩn thận túi thuốc nổ bốc cháy, không ai trong phòng có thể trốn thoát.
Tần Phi không để ý tới Thiết Chùy, mà cố gắng đứng dậy, muốn hành lễ với Kim Phi.
Nhưng thắt lưng có một vết thương, sau khi cố gắng mấy lần cũng không thể đứng dậy được, ngược lại đau đến đổ mồ hôi.
“Tân Phi, ngươi chậm chút, đừng để vết thương ở eo bị nặng thêm!”
Điền tiên sinh, mau chóng chạy lên đỡ Tân Phi, giọng nói tràn đầy sự trách cứ, nhưng mọi người đều có thể nghe được, ông ta đang thay Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381421/chuong-2321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.