"Mau ngăn bọn họ lại!"
Phùng Thế Tài gân cổ hét toáng lên, nhưng xung quanh ồn ào đến mức không ai có thể nghe được trừ cận vệ của gã.
Đội trưởng đội cận vệ thấy Phùng Thế Tài cuống cuồng nên mới đạp ngựa đứng lên, giơ cao cánh tay vẫy cờ chỉ huy, ý định truyền đạt mệnh lệnh của Phùng Thế Tài ra ngoài.
"Ngu ngốc, mau xuống đây cho tal"
Phùng Thế Tài thấy thế gấp đến nỗi vội vàng đưa tay kéo đội trưởng đội cận vệ xuống.
Nhưng gã vẫn chậm một bước.
Phùng Thế Tài chưa kịp kéo người xuống, một mũi tên cung nỏ hạng nặng gào thét lao tới đâm vào giữa ngực đội trưởng đội cận vệt!
Đội trưởng đội cận vệ dù mặc áo giáp, nhưng căn bản cũng không ngăn được tên của cung nỏ hạng nặng, cứ thế mà bị mũi tên bắn hất điI
Phùng Thế Tài thầm mắng một tiếng, lập tức quay đầu ngựa chuẩn bị bỏ chạy.
Nhưng xung quanh hỗn loạn đến mức Phùng Thế Tài vừa bước được vài bước đã bị đám đông hỗn loạn chặn lại!
Phía sau đội phương trận súng kíp, Thiết Chùy cười khẩy: "Cuối cùng cũng tìm được ngươi!"
Trên chiến trường, người cầm cờ chỉ huy có thể không phải lúc nào cũng ở bên cạnh chỉ huy, nhưng chín phần là người cầm cờ truyền lệnh sẽ ở bên cạnh chỉ huy, nếu không sẽ không có cách nào để truyền đạt mệnh lệnh của chỉ huy ngay lập tức.
Trước đó Thiết Chùy đang tìm kiếm vị trí của Phùng Thế Tài nhưng mãi vẫn chưa tìm được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381416/chuong-2316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.