Suy nghĩ một lúc y nói: "Ăn ở đây đi."
Tả Phi Phi với Khánh Mộ Lam còn đang nghỉ ngơi ở trong khoang thuyền, quay về ăn cơm chắc chăn sẽ đánh thức bọn họ.
“Được!”
Nhuận Nương gật đầu, chạy về phòng bếp bưng một cái giỏ tới.
Đồ ăn trong giỏ cũng không nhiều, một bát cơm tẻ với ba
món rau và một bát canh mà thôi.
Nhưng Kim Phi có thể thấy được, ba món rau và một bát canh đều được làm rất tỉ mỉ, rất tốn thời gian.
"Nhuận Nương, đi ra ngoài, ăn bừa vài miếng là được, thân thể của nàng không tiện, không cần phải tốn công nhiều như thế"
"Không sao, ta ở trên thuyền cũng không có việc gì làm, vừa lúc nấu ăn giết thời gian."
Nhuận Nương cười lắc đầu.
Trước khi gặp được Kim Phi, Nhuận Nương chưa từng được ăn no, cho nên cô ấy rất quý trọng đồ ăn, xử lý cũng rất nghiêm túc, sợ không thể ăn sẽ lãng phí nguyên liệu.
Hơn nữa học tập cũng rất chăm chỉ, kỹ năng nấu nướng của Nhuận Nương đã tiến bộ rất nhanh, nguyên liệu nấu ăn đơn giản cũng có thể làm ra những món ăn ngon.
Cho dù là người từ nhỏ đã từng ăn quen những món của ngon vật lạ như Cửu công chúa cũng đánh giá rất cao tay nghề của Nhuận Nương, chỉ cần có thời gian, cô ấy đều cùng Kim Phi đi ra hậu viện ăn cơm.
Ăn cơm trưa xong, Trấn Viễn số 2 ra khỏi sông Gia Lăng, tiến vào sông Trường Giang, tốc độ của tàu cũng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381391/chuong-2291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.