Trước đây ở Đại Khang không có quẩy, có lần Kim Phi thèm ăn, nên đã dạy cách làm bánh quẩy cho Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.
Cửu công chúa ăn xong khen không ngớt lời, từ đó quẩy đã trở thành món ăn sáng không thể thiếu.
“Bệ hạ có muốn uống nước đường không?” Nhuận Nương bưng ấm trà ởi tới. "Tất nhiên rồi!"
Đồ chiên với đường vốn là một cặp đôi hoàn mỹ, tiếc là Đại Khang chưa có đường cát trắng nên chỉ có thể dùng đường mạch nha.
Đường mạch nha rất khó để tan chảy nên chỉ có thể hòa với nước nấu lên làm đường nước, rồi sau đó lấy bánh quẩy chấm.
Thật ra Kim Phi cũng biết làm đường, nhưng đường không quan trọng bằng muối, hơn nữa gần đây có quá nhiều việc phải làm nên mới không đi làm.
"Tỷ tỷ, tỷ ăn không?
Nhuận Nương rót cho Cửu công chúa một chén, lại nhìn qua Quan Hạ Nhi.
"Ta không cần." Quan Hạ Nhi lắc đầu.
Nhưng Kim Phi lại nhìn thấy cổ cô cử động, hiển nhiên là đang nuốt nước bọt.
Những đau khổ trong quá khứ đã khắc sâu vào xương cốt của Quan Hạ Nhi, nên dù bây giờ cuộc sống của cô có khá hơn, thì cuộc sống của Quan Hạ Nhi vẫn vô cùng đơn giản.
Thực ra cô cũng thích bánh quẩy chấm đường. Nhưng sau khi cô biết rằng mạch nha làm từ lúa mì, hơn nữa phải mất hơn mười cân lúa mì mới có thể tạo ra một cân mạch nha, thế là cô không hề ăn mỗi ngày nữa mà thỉnh thoảng chỉ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381368/chuong-2268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.