“Lúc đó chúng ta mới vừa xả hết nước trong nồi hơi ra, chuẩn bị rửa sạch nồi hơi...”
“Chuyện này... Hồng Đào Bình nghe vậy thì không khỏi che trán lại nói: “Sao có thể trùng hợp như vậy?”
Mọi thứ đúng là rất trùng hợp, vua Đông Man căn bản không biết máy hơi nước hoạt động thế nào, cũng không biết lúc nào nồi hơi được vệ sinh, Trấn Viễn số 1 không thể di chuyển.
Chiến lược của hắn rất đơn giản, giống như khi tấn công vào thành vậy, dùng số lượng để thắng.
Chỉ cần có thể phá hủy Trấn Viễn số 1, cho dù tất cả bè gỗ đều chìm xuống biển, trong mắt của vua Đông Man chính là đã chiến thắng rồi.
Cho nên khi Trấn Viễn số 1 xuất hiện, hắn đã ra lệnh tấn công.
Chẳng qua để người Đông Man tập hợp lại với nhau, lên nhiều bè gỗ như vậy, rồi còn chèo bè gõ từ phía sau núi ra ngoài cũng cần một khoảng thời gian.
Chờ đến khi nhân viên hộ tống phát hiện ra thì người thợ nồi hơi vừa mới xả nước đi rồi.
Nếu người Đông Man tấn công sớm một chút hay muộn một chút thì Trấn Viễn số 1 đều có thể chống lại được.
Chỉ có thể nói là, mọi thứ đều rất trùng hợp.
“Người Đông Man thật sự rất hèn hạ!” Đại Cường tức giận mắng.
“Đại đội trưởng, Trấn Viễn số 1 đã chìm rồi, có nói nữa cũng vô ích thôi.”
Đại đội phó quay đầu nhìn về phí Hồng An: “Thành Du Quan bây giờ thế nào rồi?”
“Tình hình rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381355/chuong-2255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.