Vua Đông Man đứng dậy đi ra khỏi lều.
“Đại vương, bên ngoài nguy hiểm lắm, xin ngài hãy quay về ạ
Đội trưởng đội thân vệ nhanh chóng tiến lên ngăn cản, nhưng vua Đông Man đã xốc lên cửa lều, đi ra ngoài.
Hắn nhìn ánh lửa chiếu sáng đỏ cả nửa bầu trời, một chiếc khinh khí cầu màu đen đang từ từ bay lên.
Để đánh thành Du Quan, hắn đã huy động tất cả mười mấy bộ lạc lớn lớn nhỏ nhỏ.
Vì để những bộ lạc này bán mạng cho hắn, hắn đã lùa hết ngựa dê bò của họ lên chiến trường, ai có can đảm làm đào binh thì tịch thu dê bò của họ luôn.
Dê bò của mười mấy bộ lạc còn nhiều hơn số đầu người. Bây giờ cỏ khô bị đốt thì ngựa, dê, bò lấy gì mà ăn?
Cho dù giờ có đánh chiếm được thành Du Quan thì tổn thất tạo thành cũng đã quá lớn.
Vua Đông Man cảm thấy trái tim mình đang rỉ máu, hẳn hận mình không có cánh để bay lên kéo chiếc khinh khí cầu kia xuống.
Đột nhiên, trong đầu vua Đông Man chợt lóe ánh sáng tri thức, hẳn kéo đội trưởng thân vệ đội, hô: “Mau, thông báo cho A Bố, thả Hải Đông Thanh ra, nhân dịp bây giờ còn có thể thấy thì sai chúng xé rách khinh khí cầu này cho ta!”
Đội trưởng đội thân vệ nghe thế thì mắt sáng ngời.
Bây giờ ánh lửa sáng cả một vùng trời, khinh khí cầu còn đang ở trong phạm vi chiếu sáng của ngọn lửa, chẳng nhế Hải Đông Thanh còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381331/chuong-2231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.