Sau khi cuộc tấn công thành kết thúc, các nhân viên hộ tống và binh lính nữ cũng không hề nghỉ ngơi, mà tăng ca để phá nhà và vận chuyển gạch đá, cho đến khi bên cạnh mỗi chiếc xe bản đá đều chất đầy gạch đá, họ mới đi xuống khỏi tường thành để nghỉ ngơi.
Nhưng mới vừa năm xuống còn chưa kịp ngủ, kẻ địch lại bắt đầu tấn công thành.
Chỉ là lần này vua Đông Man giết không ít dê bò, để bọn tốt thí ăn một bữa thật no trước khi ra chiến trường, còn phát cho bọn họ mỗi người một tấm da cừu.
Trước kia lúc Kim Phi xem phim điện ảnh lịch sử, y luôn không thể hiểu nổi những tên tốt thí kia tại sao không hề phản kháng, cảm thấy phim làm giả quá.
Công thành nguy hiểm như vậy, gần như chắc chắn phải chết, tại sao phải xông lên một cách dại dột như vậy?
Tình cảnh hỗn loạn như vậy, chạy trốn luôn không phải được rồi sao?
Cho đến khi tới thế giới này, thật sự nhìn thấy và tham gia vào chiến tranh vũ khí lạnh, y mới biết ý nghĩ trước kia của mình thiếu thực tế đến mức nào.
Trong thời buổi loạn lạc như thế này, dân chúng lầm than, mạng người thật sự rẻ mạt như cỏ rác.
Rất nhiều người đang đi bên đường bỗng đi không nổi, tính ghé vào ven đường nghỉ ngơi một lúc, sau đó lại không đứng dậy được nữa.
Nếu có người đồng hành thì còn có thể tìm một con mương mà ném xuống hay che xác lại bằng lá cây hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381310/chuong-2210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.