Ông ta mới đánh hạ thành Vị Châu chưa được bao lâu, còn chưa kịp khống chế cục diện thì Thiết Ngưu đã đánh tới rồi.
Liên quân Tấn Man trong thành Vị Châu gần như bị diệt toàn quân!
Phải biết rằng những người này đều là thủ hạ tinh nhuệ của Tấn vương!
Thế mà bị diệt sạch. Nói Tấn vương không đau lòng là giả.
Nhưng càng khiến Tấn vương tức muốn hộc máu là thành Vị Châu bị nhân viên hộ tống chiếm lĩnh chưa được hai ngày thì ông ta đã nghe chuyện nhật báo Kim Xuyên.
Tấn vương tuy rằng không được Trần Cát coi trọng, nhưng dù gì cũng là phiên vương, hơn nữa là phiên vương có thực quyền, xét về địa vị và ảnh hưởng thì mạnh hơn Ngô vương, Sở vương.
Nếu Tấn vương chịu thì chắc chắn ông ta có thể hưởng thụ mọi phú quý cho đến hết cuối đời.
Nhưng tại sao ông ta lại nhất quyết muốn trở thành hoàng đế?
Không phải chỉ để ghi tên vào sử sách thôi sao?
Việc Kim Phi làm là vĩnh viên đóng đỉnh ông ta lên cột trụ sỉ nhục của lịch sử, ngàn năm muôn đời bị người đời sau chửi mắng!
Sau khi biết được tin tức từ nhật báo Kim Xuyên, Tấn vương vừa hoảng vừa giận, hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.
Hai ngày này vừa mới hòa hoãn lại, còn chưa nghĩ ra là phải giải quyết chuyện nhật báo Kim Xuyên như thế nào thì đám mật thám lại truyền tin rằng Kim Phi phái ra một lượng lớn phi thuyền tụ tập ở thành Vị Châu.
Suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381255/chuong-2155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.