“Để ta xem thử” Trần Văn Viễn nhận lấy bản thảo, cúi đầu nhìn.
Đây là một tờ giấy kích cỡ bằng giấy a4, bản in mẫu được chia thành bốn phần, lần lượt là thời sự, quân sự, nông nghiệp và phần thảo luận.
“Thời sự chủ yếu truyền đạt chính sách cho dân chúng, để dân chúng hiểu, dần hình thành sự đồng cảm. Quân sự thì truyền đạt tình hình chiến đấu mới nhất của tiêu cục Trấn Viễn, tăng cảm giác an toàn cho người dân.”
Kim Phi giới thiệu tiết lần nông nghiệp truyền đạt những kiến thức nông nghiệp là chủ yếu, hướng dẫn người dân làm ruộng, thời kỳ sau thì tuyên truyền diện mạo của một vài nông thôn, cùng với những tình huống xuất hiện điển hình và một số nhân vật điển hình của nông thôn.
Phần cuối cùng của tờ báo là phần thảo luận, coi như để sang một bên của bản in, nếu không có nội dung gì có thể phát hành, vậy cứ in kịch bản của đoàn ca múa nhạc lên là được”
“Tiên sinh, ta viết kịch bản thì được, nhưng ta có biết đánh giặc, biết làm nông đâu.”
Trần Văn Viễn gãi đầu, mặt đầy khó xử nói.
“Cho nên ngươi phải mau tìm ký giả đến giúp ngươi” Kim Phi cười nói.
“Ký giả?” Trần Văn Viễn càng bối
“Ký giả là gì?”
“Ngươi có thể hiểu ký giả là người ghi chép lại thời đại. Công việc chủ yếu của họ là dùng thái độ chân thực nhất, góc nhìn khác quan nhất để ghi lại những chuyện đã xảy ra của thời đại”
Kim Phi nghĩ một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381181/chuong-2081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.