Trung đội trưởng lo läng, sát thủ cũng lo lảng.
Đường phong tỏa của người dân có hình tuyến tính, ban đầu chúng định xông ra khỏi vòng vây tại một trong những điểm yếu trong đó, sau đó nhanh chóng ẩn náu trong trấn
'Vĩnh Lâm, trốn thoát dưới sự che chở của người dân.
Nhưng bây giờ người dân vây lại quá nhiều, bản lĩnh chúng có cao cũng không đánh được.
Sát thủ mặt sẹo và thủ lĩnh chạy ra trước đó, đã đến rất gần chỗ người dân, chạy sang một bên đã không kịp nữa, chỉ đành giơ dao găm lên.
“Đi chết đi cho ta!”
Sát thủ mặt sẹo vung dao găm lên, hung dữ gầm.
Cho dù không thoát ra được thật, hắn cũng muốn giết thêm vài nhân viên hộ tống làm đệm lưng.
“Lão Bát, bình tĩnh! Kéo thêm vài người nữa”.
Thủ lĩnh sát thủ hét lên.
Tình hình này không còn khả năng rút lui vào rừng hoặc đánh ra ngoài, giết một vài thường dân hoặc nhân viên hộ tống cũng không có ý nghĩa gì.
Cách duy nhất để phá vỡ tình hình này là bảt mấy con tin để đe dọa nhân viên hộ tống.
“Được!”
Sát thủ mặt sẹo đã hiểu ý của thủ lĩnh, nhanh chóng thu lại ý giết người.
Thấy sát thủ muốn lao đến trước mặt người dân, một viên màu đen lăn vào giữa đám đông.
Bùm! Một tiếng động vang lên, người dân xung quanh đều cảm thấy tia sáng trằng lóe lên trước mắt, sau đó không nhìn thấy gì cả.
Thật ra các sát thủ vẫn luôn đề phòng bom chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381170/chuong-2070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.