Nếu chiến đấu một mình, các nhân viên hộ tống không phải là đối thủ của những tên sát thủ, nhưng hành động tập thể phong tỏa ngọn núi là sở trường của các nhân viên hộ tống.
Ban đầu, Kim Phi dùng thổ phỉ để luyện binh nên họ rất thuần thục trong việc phong tỏa núi.
Đến rạng sáng, những tên sát thủ buồn bã khi phát hiện ra khe núi ở phía tây đã bị phong tỏa hoàn toàn bởi các nhân viên hộ tống, chúng không thể tìm thấy bất kỳ cơ hội nào để phá vòng vây.
"Lão đại, hay là chúng ta giết ra ngoài?" Sát thủ mặt sẹo đề nghị.
Các nhân viên hộ tống có lực lượng hạn chế, nhiều điểm chủ chốt chỉ được bảo vệ bởi ba hoặc bốn người, với năng lực của những tên sát thủ, rất dễ dàng giết chết họ.
Nhưng thủ lĩnh của sát thủ chỉ vào chiếc phi thuyền trên đầu, lắc đầu từ chối đề nghị: "Không, có người trên trời đang theo dõi, nếu chúng ta xông qua bất kỳ điểm kiểm soát nào thì sẽ bị phát hiện ngay lập tức, đến lúc đó rất có khả năng sẽ bị chúng cắn trả!"
"Vậy giờ làm thế nào?" Sát thủ mặt sẹo hỏi. "Đến trấn Vĩnh Lâm xem thử."
"Nhưng lão đại, không phải huynh nói trấn Vĩnh Lâm nhiều người phức tạp, không thể đi từ bên đó sao?"
Nơi bọn chúng ẩn náu quả thật gần trấn Vĩnh Lâm hơn, sau khi hội tụ, sát thủ mặt sẹo từng đề nghị phá vây từ trấn Vĩnh Lâm, nhưng lại bị gã thủ lĩnh bác bỏ.
Bởi vì gã thủ lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381146/chuong-2046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.