“Hàn tiên sinh, đại đội trưởng, làm sao bây giờ?”
Trung đội trưởng hỏi: “Khu rừng này quá rậm rạp, đừng nói cao thủ như bọn họ, cho dù ta có trốn vào đó cũng khó mà tìm ra.
“Không tìm được cũng phải tìm!"
Hàn Phong lạnh lùng nói: “Chắc các ngươi biết rõ những tên khốn kiếp này đã làm gì, hiện tại các sư huynh sư đệ nhân viên hộ tống và người của đội Chung Minh, đều đang chờ lấy đầu của bọn chúng để truy điệu cho những huynh đệ đã bị ám sát, cho nên dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải bắt được bọn chúng, không được để một tên nào trốn thoát!”
“Không phải các ngươi luôn nói mình là tinh nhuệ sao?” Hầu Tử cũng nói theo: “Bây giờ là lúc chứng tỏ bản thân, hơn một trăm người đến bắt tám người, nếu để bọn chúng trốn thoát, các ngươi còn gọi là tinh nhuệ ư?”
Các nhân viên hộ tống nghe vậy, có người cúi đầu, có người siết chặt năm đấm.
Đúng vậy, bọn họ vẫn luôn coi mình là tinh nhuệ, hơn nữa đây là trận chiến đầu tiên sau khi thành lập đại đội không quân, nếu kết thúc thế này thì bản thân họ cũng sẽ cảm thấy mất mặt.
Hàn Phong lấy ra một tấm bản đồ, soi dưới ánh lửa.
Trước khi đến đây, anh ta đã nhờ mật thám tìm thợ săn bản địa để vẽ nó.
Nhìn một hồi, Hàn Phong mới nói: “Nếu không đuổi kịp thì đừng đuổi nữa! Để người bắn mũi tên lệnh gọi mọi người quay về!”
Hầu Tử nghe vậy lập tức trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381144/chuong-2044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.