“Cẩn thận bàn tay sấm”.
Hắn vừa hét lên vừa ngồi xổm xuống, đồng thời lấy cái bàn vừa ngồi ăn cơm lên chắn trước người.
Trước khi ra tay, các sát thủ cũng tìm hiểu kỹ về trang bị của nhân viên hộ tống, đều biết sự lợi hại của lựu đạn, thậm chí có vài người còn được huấn luyện đặc biệt.
Được thủ lĩnh nhắc nhở, các sát thủ đều nằm rạp xuống đất.
Ngay sau đó lựu đạn nổ tung.
Một sát thủ đứng ở khoảng cách gần nhất lập tức bị nổ chết, còn một người chưa kịp năm xuống cũng bị sóng xung kích của vụ nổ làm cho văng lên tường.
Mặc dù thủ lĩnh và mấy người phản ứng khá nhanh còn lại tránh được một kiếp nhưng cũng bị chấn động.
Còn một tên xui xẻo khác, mặc dù không bị nổ chết nhưng lại bị cát sắt trong lựu đạn bắn trúng, cánh tay và đùi trái chảy máu đầm đìa.
Khoảng cách gần cảm nhận lựu đạn nổ vốn dĩ đã là việc cực kỳ đáng sợ, huống gì trong phòng lại là một không gian kín.
Có một sát thủ ở dưới cửa sổ có khả năng bị nổ cho ngu người, vén màn trên cửa sổ lên, trở mình nhảy ra ngoài.
Kết quả chưa kịp đáp xuống đất đã bị hai thanh hắc đao ghim chặt lên tường.
Không đợi sát thủ nhìn rõ người ra tay là ai thì lại có một thanh hắc đao nữa lao đến.
Sát thủ cảm thấy cổ mình mát lạnh, sau đó ý thức rơi vào bóng tối vô tận.
“Ngu ngốc!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381141/chuong-2041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.