Phương Linh Quân chắp tay sau lưng nói: “Vì để tạo cho các ngươi một môi trường học tập tốt nhất, Kim tiên sinh đã đặc biệt chế tạo một lô Thủy Ngọc để làm cửa sổ. Bây giờ các ngươi đã biết sự kỳ vọng của Kim tiên sinh đối với các ngươi rồi chứ?”
“Biết ạ!” “Phương tiên sinh yên tâm, chúng ta nhất định sẽ nỗ lực
học tập, chăm chỉ làm việc, báo đáp ơn nghĩa của Kim tiên sinhl”
Các thư sinh đồng loạt bảo đảm.
Sở dĩ Phương Linh Quân dẫn các thư sinh tới phòng học, chính là vì muốn nhìn thấy kết quả này.
Bây giờ mục đích đã đạt được, ông ta gật đầu với nữ nhân viên hộ tống: “Dẫn bọn họ đến nhà ở tập thể đi.”
“Vâng!” Nữ nhân viên hộ tống ôm quyền, quay người dẫn các thư sinh rời đi.
“Ôi, còn có hai cô nhóc này sao?”
Trước đó Lục Liễu và Tiểu Ninh luôn đứng ở đẳng sau, dáng người của bọn họ không cao, nên Phương Linh Quân không nhìn thấy bọn họ.
Bây giờ nữ nhân viên hộ tống dẫn đội rời đi, bọn họ lại rớt lại ở phía sau.
Có ít người đọc sách ở Đại Khang, các cô nương biết đọc sách lại càng ít hơn.
Cho dù có, cũng là mời thầy giáo đến nhà giảng dạy, vì vậy Phương Linh Quân dạy học nhiều năm như vậy, hiếm khi gặp được học sinh nữ, cho nên không khỏi cảm thấy hơi mới mẻ.
Nghe thấy lời của Phương Linh Quân, Lục Liễu và Tiểu Ninh dừng chân lại, xoay người hành lễ với Phương Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381129/chuong-2029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.