Thư sinh cầm khối xi măng nhỏ cúi đầu dùng sức bóp thử với vẻ mặt khó hiểu.
Những thư sinh khác cũng vậy.
Nước và bùn, bọn họ đều hiểu nghĩa, nhưng bọn họ không hiểu vì sao Kim Phi lại dùng hai chữ đó để đặt tên vật cứng như vậy.
"Xi măng là tên tiên sinh đặt, ta cũng không biết tại sao."
Nữ nhân viên hộ tống lắc đầu: "Ta đoán là do lúc xi măng mới vừa được làm ra, giống như đá vôi vậy, phải được trộn với nước, sau đó biến thành thứ giống như bùn."
Bên đường có một mảnh đất trống, vốn là nơi trộn đá vôi để xây đường, nữ nhân viên hộ tống đi tới, lấy từ trong bụi cỏ ra một năm xi măng dạng bột: "Đây, chính là cái này."
Các thư sinh rối rít vây quanh, tò mò nhìn chăm chăm vào lòng bàn tay nữ nhân viên hộ tống.
"Cô nương, ý cô là, tro của loại cỏ này cộng với nước, là có thể biến thành tảng đá cứng rắn?"
Có thư sinh hỏi ngược lại.
Nhìn từ bề ngoài, xi măng đúng là rất giống tro của cỏ, chỉ là nhỏ hơn chút.
"Đây không phải là tro cỏ, hình như là một loại tro được †ạo ra bằng cách nung đá lên."
Nữ nhân viên hộ tống giải thích: "Trộn nó với nước giống như bột vậy, đến khi khô là sẽ biến thành đá."
"Điều này cũng thần kỳ quá rồi." Các thư sinh rối rít thán phục.
Bọn họ không thể hiểu nổi, bụi tro trông rời rạc mềm thế này sao có thể trở thành xi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381127/chuong-2027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.