Kim Phi nói: "Bọn trẻ vẫn đang trong thời kỳ sơ cấp, thời gian của Lưu tiên sinh còn rất dài, ta tin rằng với kiến thức và trí thông minh của Lưu tiên sinh, việc học trước các học sinh sẽ không có vấn đề gì."
Trường học trước đây của Đại Khang chỉ dạy đọc và nhận mặt chữ, thậm chí còn dạy rất ít môn số học, chứ đừng nói đến các môn học như vật lý và hóa học.
Căn bản không có.
Vì vậy, Kim Phi phải bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng y không có nhiều thời gian, cũng không phải là một giáo viên có năng lực.
Những đồ đệ như Mãn Thương và Chu Cẩm hầu như đều tự học.
Lưu Bất Quần biết cách dạy học sinh, cũng yêu thích khoa học, vì vậy ông ta là ứng cử viên phù hợp nhất.
"Còn kịp thật sao?" Lưu Bất Quần vẫn do dự.
Kim Phi nói: "Vẫn kịp, tiểu học chỉ cần học năm năm, bây giờ lứa trẻ đầu tiên chỉ mới học lớp hai, ba năm tới, chúng sẽ chỉ học hai môn học là văn và số học, ba năm sau chúng mới trở thành lứa học sinh trung học đầu tiên ở Đại Khang.
Ba năm đã đủ thời gian để Lưu tiên sinh năm vững những kiến thức cơ bản về hóa học và vật lý rồi."
"Kim tiên sinh đã nói như vậy, nếu ta lại trốn tránh thì quá kiêu ngạo rồi!"
Lưu Bất Quần gật đầu đồng ý.
"Kim Xuyên nghênh đón Lưu tiên sinh!" Kim Phi mỉm cười, đưa tay phải về phía Lưu Bất Quần.
Chuyến đi Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381113/chuong-2013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.