“Kim tiên sinh vạn tuế!”
“Bồ Tát sống vạn tuế!”
Mọi người quỳ rạp xuống đất liên tục lạy Kim Phi. "Mọi người đang làm gì vậy? Mau đứng lên!"
Kim Phi ra hiệu cho Thiết Chùy kéo một người dân ở phía trước đứng dậy.
Nhưng khi Thiết Chùy đi kéo một người dân khác, thì người dân vừa được kéo lên lại quỳ xuống.
Con đường phía trước đã bị chặn, Kim Phi dù có muốn đi thì cũng không đi được.
"Mọi người mau đứng dậy đi, tiên sinh không thích người ta quỳ lại mình."
Lương Hữu Dư nhanh chóng phân công cho các thành viên khác trong đội Chung Minh đi kéo người dân dậy.
Một nhóm người ồn ào lộn xộn hồi lâu, cuối cùng người dân cũng bình tĩnh lại, đứng qua hai bên đường.
Thiết Chùy dẫn cận vệ vây quanh Kim Phi ở giữa rồi đi xuyên qua đám đông.
"Người dân ở đây nhiệt tình thật đấy!"
Kim Phi vừa cảm động vừa lau mồ hôi trên trán.
“Họ không chỉ nhiệt tình mà còn vô cùng biết ơn tiên sinh.”
Lương Hữu Dư nói: “Ta là người huyện Tử Đồng, năm ngoái buốt giá, nếu không nhờ tiên sinh hỗ trợ tiền và lương thực cho mọi người tìm đường sống thì không biết đã có bao nhiêu người chết đói.
Năm nay tiên sinh còn giảm thuế má, còn chia ruộng đất của địa chủ cho người dân, nên người dân huyện Tử Đồng đều gọi tiên sinh là Bồ Tát sống đấy.
Thấy Bồ Tát, đương nhiên phải quỳ lạy!"
"Đừng nói ta không phải Bồ Tát. Cho dù ta thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381098/chuong-1998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.