Để không làm ảnh hưởng đến việc giảng dạy bình thường, Kim Phi không tham quan các lớp học khác, trả lời xong câu hỏi của lớp này, y dẫn người rời khỏi trường học.
Nhưng chuyến ởi tới trường học này vẫn khiến Kim Phi xúc động rất nhiều, càng tăng sự kiên định cho quyết tâm phổ cập giáo dục.
Trong mắt y, mỗi đứa trẻ đều là một viên ngọc thô, chỉ cần trải qua sự mài giữa, sau này đều có thể tỏa ra hào quang chói mắt.
Còn cách tốt nhất đều mài ngọc, chính là giáo dục. Giáo dục có thời hạn, một khi bỏ lỡ thời gian đọc sách, sau này lớn rồi dù muốn học, cũng sẽ vì đủ loại việc vặt, không thể bình tĩnh đọc sách được.
Đi ra từ trường học, đã là chạng vạng, lúc này Kim Phi mới quay về tứ hợp viện.
Về tới nhà, đúng lúc Quan Hạ Nhi cũng vừa vào cửa.
“Tướng công, đã sắp xếp xong rồi, đã gửi than đá và bếp lò tới chỗ Đàm đại nương rồi.”
Quan Hạ Nhi nói: “Ngày mai thợ xây sẽ tới vá lỗ, sửa bếp lò.
“Được, vất vả rồi."
“Nói cái này với ta làm gì?” Quan Hạ Nhi liếc Kim Phi: “Mau đi rửa tay, ta đi xem xem Nhuận Nương làm xong cơm chưa, tối nay còn có việc đấy.”
Nói xong cô nhìn xung quanh, phát hiện không có người ngoài, mới kéo tay Bắc Thiên Tâm nói: “Muội đi với tướng công
nhiều ngày như vậy, sao bụng vẫn chưa có động tĩnh gì cả?”
“Tỷ tỷ...” Bắc Thiên Tâm đỏ mặt nói: “Tướng công chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381084/chuong-1984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.