Cửu công chúa nói: “Nhưng Châu Nhi đã dặn dò tiêu cục và thương hội, bảo bọn họ khi ra ngoài hoạt động hãy chú ý đến Thấm Nhi”.
“Cô nương này thật là!” Kim Phi vừa lo lắng vừa bất đắc dĩ.
Thật ra y có thể hiểu được nỗi lòng của Thấm Nhi.
Có thể trở thành thị nữ thân cận của Cửu công chúa, cô ấy chắc chăn là tinh anh mở một đường máu đi ra trong số hàng ngàn vạn tử sĩ.
Người như vậy đều rất kiêu ngạo.
Nhưng bây giờ cô ấy bị mù, chân bị què, dung mạo cũng bị hủy.
Mặc dù Cửu công chúa và Ngưu Bôn đều không để ý, nhưng Thấm Nhi kiêu ngạo thì vẫn để tâm.
Cho nên cô ấy lựa chọn không từ mà biệt. “Hy vọng cô ấy sẽ sớm nghĩ thông suốt”.
Đại Khang hiện tại rất hỗn loạn, nếu Thấm Nhi một lòng muốn trốn tránh, muốn tìm cô ấy rất khó.
Nhưng Kim Phi ngược lại không quá lo lắng cho sự an toàn của cô ấy.
Dù sao cũng là tinh anh trong số các tử sĩ, dù Thấm Nhi có bị què một chân thì cũng không phải là người mà người bình thường có thể đối phó được.
Bởi vì Thấm Nhi, bầu không khí trở nên khá ngột ngạt, cho đến tận xưởng làm giấy, bầu không khí mới khá hơn.
Làm xưởng giấy là một công việc gây ô nhiễm nặng nề, vì để tránh ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của dân làng, Kim Phi yêu cầu xây dựng xưởng giấy cách bờ sông ngoài làng vài dặm về phía hạ lưu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381069/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.