Thấy Kim Phi đi vào, Khánh Hoài vịn bàn đứng dậy: “Tiên sinh, ngài đến rồi! Ta giới thiệu với ngài, đây là Đồng tiên sinh, từng dạy học trong cung nhiều năm, tiên đế và đương kim bệ hạ đều từng theo học Đồng tiên sinh.”
“Tiểu sinh Kim Phi chào Đồng tiên sinh!”
Vì đối phương là thầy của Cửu công chúa, nên Kim Phi chắp tay làm lễ học trò.
“Lão phu Đồng Thiên An, chào quốc sư đại nhân!”
Đối phương cũng không ra vẻ, đứng dậy thi lễ với Kim Phi, còn là đại lễ, khom người chín mươi độ.
“Lão tiên sinh, không được! Không được!”
Tay chân Kim Phi luống cuống, đỡ Đồng tiên sinh lên: “Tiên sinh ngài hành đại lễ như vậy, chẳng phải ta sẽ giảm thọ mất sao?”
Trước tiên không nói đến thân phận của ông ta, ở tuổi sáu mươi bảy mươi, đối phương hành đại lễ với y như vậy cũng không thích hợp.
“Quốc sư đại nhân khuyên bệ hạ thi hành chính sách nhân từ, giảm thuế má, bớt lao dịch, cho người dân cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, đây chính là công đức lớn lao của vô lượng chúng sinh, xứng với bất kì đại lễ nào!”
Đồng tiên sinh đứng dậy nói: “Đại Khang có người tài như tiên sinh, thật sự là chuyện may mắn của Đại Khang!”
“Tiên sinh khen nhầm rồi!" Kim Phi khoát tay lia lịa.
“Không phải ta nịnh nọt quốc sư đại nhân, mà là bày tỏ cảm xúc trong lòng mà thôi.”
Đồng tiên sinh nói: “Người sáng suốt cũng có thể nhìn ra, nếu quốc sư muốn tự xưng vua, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381053/chuong-1953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.