“Kính chào điện hạ!”
Hai người nhanh chóng chào lại.
"Hai ca ca vất vả rồi, phu quân đã nhờ Nhuận Nương chuẩn bị rượu ngon và đồ ăn cho hai ca cai"
Cửu công chúa nghiêng người cười nói: "Mời!"
"Trước đây ta chưa bao giờ nghĩ cơm canh của quân Thiết Lâm khó ăn, nhưng từ khi ăn đồ Nhuận Nương nấu, rồi lại ăn cơm tập thể ở quân Thiết Lâm thì đã không nuốt trôi nữa”
Khánh Hoài cười nói: “Thứ ta nhớ nhất khi ở ngoài biên cương là tiên sinh, còn cái thứ hai là đồ ăn của Nhuận Nương nấu!"
"Nhớ đồ ăn thì được chứ nhớ Nhuận Nương thì không được đâu đấy."
Cửu công chúa cười đùa.
"Vũ Dương, ta là loại người đó sao?" Khánh Hoài nghi ngờ liếc nhìn Cửu công chúa một cái.
Cửu công chúa che miệng mỉm cười.
“Trong làng thay đổi nhiều quá,” Khánh Hoài chỉ vào ven đường nói: “Ta nhớ nơi này trước kia là đất trống, bây giờ đã thành nhà ngói.”
"Trong làng bây giờ có tổng cộng mười mấy xưởng lớn nhỏ, công nhân thì hơn mười ngàn, nên đương nhiên là thay đổi nhiều."
Cửu công chúa nói: “Nếu không phải bọn thổ phỉ và người Thổ Phiên tới gây rối mấy lần, thì trong làng đã có nhiều người hơn”
Nhóm người cười cười nói nói, trở về làng.
Có lẽ bởi vì vết xe đổ của Tấn vương, nên Cửu công chúa tránh nói đến những vấn đề nghiêm túc, luôn cố gắng làm bầu không khí sôi nổi lên, hy vọng cuộc đàm phán sau đó của ba người Kim Phi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381021/chuong-1921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.