Đoàn ca múa Kim Xuyên ban đầu do Kim Phi thành lập thường xuyên đến tiêu cục tổ chức biểu diễn động viên.
Người trong đoàn ca múa đều là những người khốn khổ được Kim Phi cứu giúp, ai nấy cũng đều cảm kích Kim Phi từ tận đáy lòng.
Biên kịch Trần Văn Viễn cũng thế.
Cho nên những kịch bản mà anh ta viết ra luôn không ngừng tô điểm, thậm chí thần thánh hóa Kim Phi.
Hồi đầu Kim Phi còn thấy hơi ngại, nhưng cũng không ngăn cản.
Bởi vì y biết, thông qua câu chuyện của Trần Văn Viễn, y có thể gia tăng sự gắn kết của các lực lượng dưới quyền.
Trên thực tế, đoàn ca múa đã đóng một vai trò lớn trong việc xây dựng tinh thần chiến đấu.
Các nhân viên hộ tống xem nhiều thì cũng dần dần tiếp thu được một ít.
Đêm đó, đại đội trưởng đội hộ tống tập hợp nô lệ quanh đống lửa và tổ chức liên hoan, kể về lai lịch của Kim Phi và sự quan tâm đối với các nô lệ bị bắt ở Đảng Hạng.
Người dân thời phong kiến rất chất phác, đại đội trưởng tuy không giỏi văn vẻ như Trần Văn Viễn nhưng vẫn để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng đa số các nô lệ.
Tất cả họ đều nhớ ai là người đã kéo họ ra khỏi hố lửa.
Sau khi nghe đại đội trưởng miêu tả vẻ đẹp của làng Tây Hà, có rất nhiều nô lệ cũng có ý tưởng giống như Lý Địch: Ta muốn đi Xuyên Thục, đi theo Quốc sư đại nhân!
Buổi liên hoan kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381014/chuong-1914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.